- Không tốt, có mai phục !
Trương Phi bất ngờ, liền vội vàng hô hét:
- Các huynh đệ, cùng ta giết vào!
Đường lui đã bị lửa ngăn cách, muốn rút lui cũng có chút phiền phức. Trương Phi trong lòng biết lúc này mà lùi về, thế nào cũng xảy ra hỗn loạn… Gã cắn răng một cái, phóng ngựa lao ra, muốn lao giết vào trong thành. Ở phía sau y, sau khi đám quân lính trải qua một trận hoảng loạn, lập tức ổn định vị trí.
- Giết !
Tiếng hô nổi lên vang trời, bọn họ theo sau Trương Phi, xông thẳng vào trong thành. Tuy nhiên, chưa đợi Trương Phi xông ra, chợt nghe thấy tiếng mõ dồn dập. Từ trên nóc nhà hai bên đường, đột nhiên xuất hiện hàng trăm cung thủ, bắn xuống toàn bộ binh mã của Trương Phi, tên bay như mưa.
Trương Phi gào thét liên tục, vũ động xà mâu, bát đả điêu linh.
- Các huynh đệ, xông lên, xông lên là có thể chiến thắng.
Như để chứng mình cho lời nói của Trương Phi…, âm thanh của gã chưa dứt, thì nghe thấy tiếng hô giết truyền tới từ phía Vương thành, ở đó ảnh lửa chiếu sáng cả vùng trời.
Gia Cát Lượng chắp tay, đứng trên Bạch Môn Lầu.Y khẽ mỉm cười
- Lão tặc cắn câu rồi !
Khi Bạch Môn Lầu cháy lớn, Trần Khuê sớm đã điều động ba nghìn đồng khách mai phục tại bên ngoài Vương thành, cũng hạ lệnh phát động công kích.
- Người nào đặt chân lên Vương thành trước, thưởng trăm vàng.
Ông ta mặc một tấm giáp mềm, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196992/quyen-1-chuong-179-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.