Lã Lam có chút tùy tiện, là một tiểu nha đầu không nhớ mối thù ngày trước.
Đừng thấy nàng ngày đó đòi rút đao khiêu chiến với Tuân Đán, nhưng chuyện qua rồi, nàng cũng quên luôn.
Hơn nữa, tiểu nha đầu có cốt cách hào hiệp, điểm này Lưu Sấm rất thích; về phần Tuân Đán lại càng là tiểu nha đầu được chiều quá hóa hư. Nói chuyện không chút nể mồm, nghĩ ra cái gì nói cái đấy. Tuy nàng xuất thân là thư hương môn đệ, nhưng tình huống của nàng và Gia Cát Linh không giống nhau. Khi phụ thân qua đời, huynh trưởng đưa theo mẫu thân vượt sông, đại tỷ xuất giá, cho dù là có Gia Cát Linh chăm sóc cho bọn họ, nhưng thân là tỷ tỷ, cho dù chỉ hơn Gia Cát Lượng có hai ba tuổi, lại bắt buộc phải đảm nhận trách nhiệm chăm sóc cho hai người em Gia Cát Lượng và Gia Cát Quân.
Gia Cát Linh là người con thứ ba trong gia đình, trên có một huynh một tỷ, dưới còn hai đệ đệ, tất nhiên không thể so sánh với cuộc sống của kẻ con một như Tuân Đán được.
Không nói vợ chồng Tuân Kham, cả hai ca ca của Tuân Đán, cũng vô cùng chiều chuộng nàng.
Trong hai hoàn cảnh hoàn toàn khác nhau này, đã tạo nên Gia Cát Linh và Tuân Đán có hai tính cách hoàn toàn khác nhau.
Gia Cát Linh điềm tĩnh, còn Tuân Đán thì hoạt bát, thậm chí còn có chút không kiêng nể gì.
Về mặt này, thì tình hình của Tuân Đán và Lã Lam có chút giống nhau.
Nếu không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196966/quyen-1-chuong-167-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.