Nguyên niên Kiến An, Gia Cát Lượng vừa mới mười năm tuổi. Nếu tính theo tuổi mụ, y cũng chỉ mười sáu hoặc là mười bảy thôi.
Tuy ở thời đại này, Tôn Sách mười lăm tuổi đã theo phụ thân ra trận đánh nhau, Mã Siêu mười lăm tuổi đã nổi danh khắp Tây Khương Nhưng vẫn có rất nhiều người ở tuổi mười lăm không có tiếng tăm gì.
Gia Cát Lượng là người như thế.
Lúc này Gia Cát Lượng vẫn đang ở nhà kê cao gối ngủ, không phải là Ngọa Long tiên sinh bày mưu tính kế cho Lưu Bị; cũng không phải là Gia Cát thừa tướng nắm giữ quyền lực ở Tây Xuyên, có thể điều động thiên quân vạn mã. Nói toạc ra, Gia Cát Lượng trước mặt Lưu Sấm vẫn còn là một cậu thiếu niên chưa phải trải qua thử thách gian khổ gì.
Trong lịch sử, Gia Cát Lượng thật sự trưởng thành là sau khi Gia Cát Huyền bị giết hại ở Dự Chương, y mang theo người nhà ngàn dặm xa xôi từ Dự Chương đi về phía đường Long Trung. Mà lúc này, Gia Cát Huyền vừa bị người khác làm hại, Gia Cát Lượng vẫn chưa đạt được sự điềm đạm, chắc chắn cần có.
- Quân doanh của ta đặt tại Tranh Vanh cốc.
Lưu Sấm thấy Gia Cát Lượng và Gia Cát Linh đều có chút bối rối, vì thế mở miệng cười,
- Ta thấy người của nhị công tử bị thương rất nặng, muốn lập tức lên đường, chỉ sợ có chút khó khăn. Không bằng tới doanh trại của ta tránh nạn trước, ít nhất ta dám cam đoan, Tiêu Kiến tuyệt đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196914/quyen-1-chuong-141-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.