Khi hừng đông Lưu Sấm tỉnh dậy.
Hắn định đi rửa mặt một phen lại gặp ngay Cam phu nhân đang vội vàng hấp tấp chạy đến.
- Công tử, việc lớn xảy ra rồi, có việc lớn xảy ra rồi.
- Cam nương tử có chuyện gì vậy?
Lưu Sấm nghi hoặc hỏi, Cam phu nhân liền đưa cho hắn một phong thư.
Mở thư thoáng đọc qua, lập tức hắn biến đổi sắc mặt:
- Hoán Hoán sao có thể kích động thế chứ? Chuyện Huyện Đàm ta sẽ xử lý, nàng ta sao có thể … Cam nương tử, Hoán Hoán rời khỏi khi nào? Nàng chạy đến đó lúc nào phát hiện nàng ấy không có trong phòng là lúc nào ?
- Thiếp thật sự không biết Tam nương tử đi khi nào. Tuy nhiên tối qua khi Tiểu Đậu Tử trở về nói các chàng ở đại sảnh có chuyện tranh luận, Hoán Hoán lúc ấy … Ôi do thiếp, nếu lúc ấy thiếp lưu tâm một chút không chừng sẽ phát hiện ra chuyện này, sáng nay lúc thiếp gọi nàng ấy dậy ăn cơm mới phát hiện ra nàng ấy không ở trong phòng.
Sau đó thiếp đi ra chuồng ngựa thấy con Trân Châu cũng không ở đó, liền tìm môn đinh hỏi thăm. Môn đinh nói, đêm qua giờ sửu nhìn thấy Tam nương tử và thúc phụ đi ra ngoài, cho nên cũng không cản lại, thiếp nghe nói thế liền lập tức tới đây …
Vậy là thúc phụ đi cùng sao?
Lưu Sấm dậm chân không nói gì liền nhanh chóng nhảy xuống thềm.
- Người đâu, chuẩn bị ngựa.
Chu Thương lập tức mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196893/quyen-1-chuong-130-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.