Đêm sâu dần.
Lưu Sấm lăn qua lộn lại mà không thể ngủ được, vậy nên hắn khoác áo vào, cất bước đi đến quân trường.
Trong quân doanh rất an tĩnh, trải qua một phen lăn lộn xa trường, quân binh đều đã mệt mỏi, cho nên khi màn đêm buông xuống, liền sớm đã an giấc.
Trên đường đi thỉnh thoảng Lưu Sấm lại cùng tuần bình chào hỏi, bất giác đã ra khỏi viên môn.
Cách quân doanh không xa, có một doanh trại nhỏ kiến tạo bên cạnh nước sông.
Diện tích doanh trại không lớn, cửa ra vào cũng có quân binh gác đêm.
Thuận theo sự không ngừng gia tăng số lượng của phụ nữ trong đội ngũ, đặc biệt là sau khi thu nạp được hơn trăm người già bệnh yếu, đã vượt qua con số hai trăm.
Mi Hoán, Tiểu Đậu Tử, mẫu tử Bộ Loan, thê nhi Lã Đại … Cộng thêm mười mấy tỳ nữ Lưu Sấm mua được ở Lịch Dương, cũng khiến cho chiến lực của chi đội ngũ này gia tăng không ít. Nếu tiếp tục nhập doanh tá túc, sẽ có rất nhiều bất tiện.
Vì thế lúc Lưu Dũng ở Phí Đình đóng quân, đã đặc biệt kiến tạo một doanh trại nhỏ, cũng là để cho những người già yếu, phụ nữ và trẻ em này tá túc.
Người già yếu, phụ nữ và trẻ em không có lực phản kháng, tay chân không thể dùng, nói trắng ra chính là một gánh nặng.
Cũng may thu được nhiều chiếc chiến xa, có thể dùng để thay thế đi bộ, cũng tránh được ít nhiều cục diện liên lụy xảy ra … Hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196884/quyen-1-chuong-126-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.