- Ta cùng đi với ngươi!
- Hả? Lưu Sấm không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào lại thốt ra như thế.
Bộ Chất vẻ mặt nghi hoặc, nhìn Lưu Sấm có chút kỳ quái. Ta đi tìm em rể của ta, ngươi đi theo sang đó làm gì? Kể cả ngươi muốn lôi kéo ta cũng không cần hăng hái đến vậy đâu! Lưu Sấm ý thức được chính mình đã lỡ lời, vội vàng nói:
- Nhưng nay Giang Đông rối loạn, Tử Sơn ngươi lại cũng gặp rắc rối. Hà Toại đã bị giết, Tôn Quyền sao có thể từ bỏ ý đồ? Ta nghĩ chúng ta tốt nhất nên kết làm bạn đồng hành, như vậy lẫn nhau cũng có thể có thể bảo vệ lẫn nhau, tránh gặp phải phiền phức.
Những lời này nói ra đều hợp tình hợp lí khiến Bộ Chất cảm động không thôi.
Y liên tục xua tay:
- Công tử sao có thể mạo hiểm? Ta đi một mình sẽ không có chuyện gì đâu.
- Được rồi, việc này quyết định như vậy, Tử Sơn đừng từ chối nữa. Tuy nhiên, chúng ta không thể để cả đại đội nhân mã hành động, ta phải đi bàn bạc với thúc phụ đã. Trước khi trời sáng, chúng ta sẽ khởi hành. Sớm một ngày đến Thần Đình Lĩnh, sớm một ngày thoát khỏi nơi nguy hiểm, tránh việc đêm dài lắm mộng.
Nói xong, Lưu Sấm không đợi Bộ Chất phản đối, liền xoay người nhanh chân bước đi.
Thần Đình Lĩnh! Lại là Thần Đình Lĩnh … Phải biết rằng, trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Lưu Sấm thích nhất một tình tiết, chính là trận chiến ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196857/quyen-1-chuong-113-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.