Lưu Sấm và Từ Thịnh nhìn nhau, vội hỏi:
- Vậy xin thỉnh giáo cao kế của Định Công?
- Cũng không phải là diệu kế gì
Lã Đại ngẫm nghĩ một chút, trong mắt hiện lên một chút độc ác:
- Nhưng ta biết, thật ra Huyện lệnh Hải Lăng có quan hệ với Đan Dương bên kia, trong tay y có mấy thuyền lớn, ngược lại có thể giúp công tử qua sông Hôm qua lúc ta xử lí công văn, biết được tối nay chúng sẽ ở ở Đông Lăng Đình nhập hàng. Mà trước mắt binh mã ở Đông Lăng đình không đông lắm, chắc khoảng trăm người thôi. Công tử nếu muốn vượt sông, Đông Lăng Đình là lựa chọn tốt nhất tuy nhiên chắc cũng phải động thủ một chút, không biết thủ hạ của công tử có thể giết người không?
Người đàng hoàng nếu bị ép đến đường cùng sẽ càng thêm đáng sợ. Rất hiển nhiên, Huyện lệnh Hải Lăng đã chọc giận đến Lã Đại, khiến y sinh ra sát tâm.
Lưu Sấm và Từ Thịnh nhìn nhau đều mỉm cười. Giết người? Thuộc hạ của Lưu Sấm, ngoại trừ Mi Hoán và Tiểu Đậu Tử, đến ngay cả Hoàng Thiệu và Tiết Văn đều là loại người giết người không chớp mắt. Hoàng Thiệu tuy là mưu sĩ của quân Khăn Vàng, nhưng nếu nói đến giết người so ra còn nhiều hơn Lưu Sấm; mà Tiết Văn thân là con trai của Tiết Châu, tuy rằng thích ăn mặc kiểu văn sĩ, nhưng tuyệt đối là một kẻ ngoan độc.
Lã Đại, cũng là một kẻ ngoan độc. Mượn đao giết người! Lưu Sấm có thể nhìn không ra ý đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196848/quyen-1-chuong-108-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.