Lưu Sấm không khỏi ngạc nhiên! Tuy nhiên, hắn vẫn chưa kích động, trong chớp mắt khi bóng đen xuất hiện, thân thể đã phản ứng theo bản năng. Hai chân cong lại, người lao về trước, phía sau lưng tạo thành một đường hình cung, giây lát một cước vừa ra, trường mâu cầm trong tay đâm về trước thăm dò, miệng la tiếng kêu lớn như sấm rền. 
"Hàaa...!" 
Trường thương sượt qua da đầu Lưu Sấm, trường mâu cũng đâm xuyên qua như thiểm điện. Phập một tiếng nhỏ, Lưu Sấm có thể cảm nhận rõ đượctrường mâu đâm vào thân thể đối phương. Cùng với tiếng kêu thảm thiết, Lưu Sấm sải bước chân kế tiếp, dùng lực cánh tay nhấc đối phương lên, rồi sau đó mạnh mẽ nện xuống đất, ngay tức thì không còn tiếng kêu nữa. 
Nói thì chậm, nhưng xảy ra thì nhanh. Nếu dùng văn miêu tả đơn giản nhất, cũng phải đến mười chữ mới có thể nói rõ được. Nhưng trên thực tế, từ lúc bóng đen xuất hiện, đến lúc Lưu Sấm đánh chết đối phương, thời gian chỉ tốn hai lần hít thở. 
Sau khi Lưu Sấm đánh chết đối phương, thanh âm cảnh cáo của Bùi Thiệu mới lọt đến tai. Tuy nhiên, Lưu Sấm đã hoàn toàn chăm chú, cả người giống như bị mãnh hổ cắn người, đứng ở ngoài Sơn Môn (cửa chùa). 
- Địch tập kích ! 
Lưu Sấm hét lớn một tiếng, toàn bộ chùa miếu ngay lập tức lâm vào hỗn loạn. 
Cùng lúc đó, từ trong bóng tối lao ra hơn mười bóng đen, đánh về phía Lưu Sấm. Hàng chục bóng đen trèo qua tường vào trong ngôi chùa, lao 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/3196767/quyen-1-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.