Người áo đen không trả lời vấn đề của Lưu Sấm, lại nhiều hứng thú đánh giá Lưu Sấm khá lâu.
- …Sự can đảm cũng không tệ. Tuy nhiên ngày ấy lúc ngươi bị bắt vào đây, đã nhất định chỉ có con đường chết. Hãy nghe ta khuyên bảo, không bằng sẽ hiểu được chút ít. Thời đại này, loại nhân vật nhỏ bé như ngươi và ta, sao là đối thủ của những nhân vật lớn chưa? Nên ăn uống thì ăn uống, dù gì cũng còn hơn là làm một con quỷ chết đói.
Thần sắc Lưu Sấm lạnh lùng nhìn nhìn cơm rượu và đồ nhắm trong hộp cơm, nhón miếng thịt ra, để ở trong góc.
- Tính mạng của ta do ta, không phải do trời, thật sự muốn ta chết, để mạng lại để đổi.
Nói xong, hắn không hề để ý tới người áo đen, chậm rãi lui về, dựa vào tường đất ngồi xuống.
Đến bây giờ Lưu Sấm vẫn còn chưa rõ ràng lắm, rốt cuộc bộ dạng hắn là gì. Tuy nhiên nghĩ hẳn cũng không quá kém, nếu không người áo đen kia cũng sẽ không khen hắn có can đảm. Đã chết một lần, thì càng quý trọng sinh mạng hơn, khóe miệng Lưu Sấm nhếch lên, nhắm mắt ngưng thần, không nói gì. Không hiểu tại sao bị hãm hại, không hiểu tại sao lại bị người ta tính kế.
Món nợ này hắn nhất định phải tính toán, nhưng điều kiện tiên quyết, đó là phải sống sót.
Làm thế nào để sống sót?
Lưu Sấm đã có chủ ý...
Đây là thời đại hỗn loạn nhất, cũng là thời đại tốt nhất, là một thời đại “giết một là có tội, tàn sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-thich/124231/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.