Editor: Nguyetvansuong
Lần đầu tiên trên mặt Ngọc Tiểu Tiểu làm cho người ta nhìn thấu vẻ giận dữ, ai không muốn bất tử? Thì ra là thế giới nào cũng đều có kẻ điên! "Là người thì sẽ chết, " Ngọc Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói tăng lữ của này Vĩnh Sinh tự: "Về ngươi sau cũng sẽ già sẽ chết, bất tử? Lúc làm hòa thượng bị ngu sao? Vô nghĩa!"
Vô nghĩa là có ý gì, tất cả mọi người ở chỗ này đều không rõ ràng, chỉ là mọi người cũng có thể hiểu, cái này nhất định không phải là lời khen gì. Dám nói tăng lữ Vĩnh Sinh tự lúc làm hòa thượng bị ngu sao? Đoán chừng công chứa Linh Lung là người đầu tiên kể từ khi Vĩnh Sinh tự dựng chùa tới nay.
Tả Hựu cũng là người không tin bất tử, nhưng Vĩnh Sinh tự là nơilinh thiêng mà đại đa số người nơi này tín ngưỡng, cho nên dù là Tả đại nguyên soái ở nước Bạch Hổ nhất ngôn cửu đỉnh*, cũng chưa bao giờ đã cho Vĩnh Sinh tự sắc mặt nhìn. Lần này Ngọc Tiểu Tiểu làm được Tả Hựu vẫn muốn làm, lại không dám làm chuyện, ánh mắt Tả Hựu nhìn Ngọc Tiểu Tiểu vô cùng tha thiết, cao hơn tầng lầu.
*Một lời nói nặng như chín cái đỉnh, đỉnh chính là cái mà mọi người thắp hương ở cửa chùa đình.
Sau một thoáng trầm mặc, tăng lữ Vĩnh Sinh tự nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Công chúa vẫn nên nói năng cẩn thận thì tốt hơn."
Trương đại nhân nghe trong âm thanh của vị tăng lữ đại nhân này không có tức giận, lại còn réo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-trung-sinh/2878051/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.