Chuyển ngữ: Nuy Ham
Bị Ngọc Tiểu Tiểu nhìn nghiêm túc như vậy, Tả Hựu cảm thấy nhịp tim của mình đập hơi nhanh, vị Công chúa này giơ tay lên là có thể ném hắn xuống sông, trên đời này còn có cô nương thứ hai làm được sao? Đây là một cô nương có một không hai á, tại sao lại bị một kẻ tàn phế như Cố Tinh Lãng lấy được hả? Ánh mắt hung ác một lần nữa trừng Cố Tinh Lãng, Tả Hựu hỏi Ngọc Tiểu Tiểu: "Vậy ý của Công chúa là ta có thể giết Cố Tinh Lãng?"
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Cả đời này ngươi cứ như vậy đi." Có nàng ở đây, làm sao có thể để Cố Tinh Lãng bị người giết? Trừ phi chính là nàng hạ thủ.
Lòng Tả Hựu chua xót, nói với Cố Tinh Lãng: "Chúng ta trên chiến trường tạm biệt, cũng không biết ngươi ngay cả đi đường cũng không thể đi, như thể nào ra trận đánh giặc đây."
Cố Tinh Lãng không thèm để ý kẻ điên này.
Ngọc Tiểu Tiểu nói: "Chân của huynh ấy sẽ nhanh tốt thôi."
Tả Hựu cả kinh: "Không phải nói gân chân của hắn bị đứt sao?"
Cảnh Mạch nói: "Ngươi tới đây chính là muốn ở trước mặt Cố phò mã đi vài bước, để cho Cố phò mã nghĩ tới hai chân tàn của mình, rồi nhìn hai chân không chút thương tổn nào của ngươi?" Cảnh Mạch giao thiệp với Tả Hựu không phải một, hai năm, biết người này không phải người bình thường, chỉ kém hai bước với lằn ranh kẻ điên thôi.
Ngọc Tiểu Tiểu không đợi Tả Hựu mở miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-trung-sinh/2878036/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.