Chuyển ngữ: Nuy Ham
Ở lại cầu Đại Thạch cũng không thể nào đi nữa, Ngọc Tiểu Tiểu cũng không hỏi đến sống chết của bốn đại hán bị mình ném xuống sống, đi theo Cố Tinh Lãng ngồi lên xe ngựa về phủ.
Chờ xe ngựa chạy tới trước đại môn của Cố phủ, Ngọc Tiểu Tiểu cũng đã chén hết miếng bánh trôi nước cuối cùng.
Cố Tinh Lãng nhìn bụng nhỏ của Ngọc Tiểu Tiểu, nói: "Không trướng bụng sao?" Chàng thật sự rất lo lắng tiểu tức phụ ăn nhiều quá sẽ bể bụng.
"Nào." Ngọc Tiểu Tiểu múc một hớp nước bánh trôi nước đưa tới khóe miệng Cố Tinh Lãng, nói: "Trong nước có đường, chàng nếm thử một chút đi."
Cố Tinh Lãng há mồm hớp một ngụm nước canh ngọt, nói với Ngọc Tiểu Tiểu: "Thích ăn vặt lắm sao?"
Ngọc Tiểu Tiểu gật đầu, chỉ cần ăn là nàng thích, thừa dịp có thể thì vội vàng ăn, vạn nhất ngày mai khi nàng tỉnh dậy, cái thế giới này cũng tới ngày tận thế rồi không chừng? (*Tác giả: Uy, nghĩ quá nhiều sẽ thành bệnh, phải trị a!)
"Tam đệ." Lúc này Cố Tinh Ngôn đưa đầu vào trong xe ngựa nhìn, mặt khẩn trương quan sát hai người một phen, nói: "Công chúa, các người không có bị thương đi."
Cố Tinh Lãng nói: "Bọn đệ chẳng qua là đi dự tiệc thôi, nhị ca huynh lo lắng cái gì?"
Cố Tinh Ngôn nói: "Các đệ còn không biết? Đắc Ý Tửu Trang có một tòa mộc lâu sập, ông trời của ta, một tòa lâu cao như vậy mà có thể sập á!"
"Nha ——" Âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-trung-sinh/2878023/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.