Triệu Thu Minh thấy trong lời nói của Cảnh Mạch mang hàm ý nhục mạ ông, chẳng những không tức giận, ngược lại ông còn cười, nói : "Tru Nhật là thượng quốc, nam nhi Phụng Thiên ta nguyện trung thành, không dám có dị tâm."
Tay Cảnh Mạch cầm vòng tay ngọc trai xoay xoay hồi lâu, rồi ném qua một bên, trực tiếp hỏi: "Đêm hôm khuya khoắt, ngươi tới tìm ta là có chuyện gì đây?"
Triệu Thu Minh liếc nhìn vẻ mặt của Cảnh Mạch, nói : "Đêm khuya tại hạ tới bái kiến điện hạ, cũng vì không cỏn cách nào , tại hạ. . . . . ."
"Nói thẳng ra đi." Cảnh Mạch ngắt lời Triệu Thu Minh , nói : "Triệu tướng không phải là tới tìm ta nói chuyện ?"
Lúc này Triệu Thu Minh mới nói : "Là về chuyện con tin."
Trong lòng Cảnh Mạch đã biết rõ mọi việc, bèn cười nhạt, nói: "Thất hoàng tử do Khương thị hoàng hậu sinh ra, không phải đã được Trưởng công chúa Linh Lung mang về Cố phủ nuôi sao? Làm sao? Đã rời khỏi hoàng cung, vị đích hoàng tử này vẫn là mối lo ngại của hai cha con ngươi sao?"
Cảnh Mạch vừa tới Phụng Thiên chưa được hai ngày, mọi chuyện xảy ra ở Phụng Thiên, người này đều biết rõ, hiển nhiên là do công lao của gián điệp nước Tru Nhật sắp đặt vào Phụng Thiên. Triệu Thu Minh cười mỉa, không đề cập tới việc gián điệp.
Cảnh Mạch nói : "Các ngươi muốn đẩy Ngọc Tử Thanh đi ?"
Triệu Thu Minh giải thích: "Hắn chiếm vị trí gần với đích trưởng tử, cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-trung-sinh/2877993/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.