Khi nghe những lời như vậy trong lòng nàng nên thấy vui sướng, nhưng nàng lại chỉ thấy lạnh lẽo, bởi vì đây không phải là lời mà khối băng như hắn sẽ nói.
Hắn trước kia chỉ kém không ôm công việc đi tìm chết, làm sao có thể tán tỉnh cùng nàng như vậy?
Trương Vi Vi bỗng nhiên nhớ tới suy đoán của mình lúc trước, trong lòng lại càng khó có thể diễn tả, giống như đang phản bội lại nam nhân của mình.
Nhưng nàng không thể hiện ra bên ngoài, chỉ cười nói: "Là chuyện tốt gì muốn xin thiếp thưởng vậy?"
Bố Ngự Đình cười thần bí, hơi lùi lại một chút, từ trong vạt áo lấy ra một phong thư đưa cho nàng, "Xem thử đi."
Trương Vi Vi xé mở phong thư, đọc thật nhanh tập thư, sau đó kinh ngạc nhìn hắn.
"Gia..."
"Biết người nhà sống tốt, rất vui sao?" Bố Ngự Đình bình tĩnh nàng, không muốn bỏ sót vẻ mặt nào của nàng, trong lòng cũng vì khẩn trương mà tim đập nhanh hơn.
Lúc làm việc hắn vẫn nhớ nên lấy lòng nàng, đời trước tặng quà cho nàng, nàng cũng chỉ thản nhiên nói cảm tạ, nhìn không ra là thích hay không thích, sau đó hắn suy nghĩ, gia đình nhạc phụ đến nơi xa làm quan, tất nhiên là có chỗ không quen, có chỗ khuyết thiếu, hắn dứt khoát phái quản sự đến đó, mặc kệ là thiếu cái gì liền trực tiếp bổ sung, thậm chí còn nghĩ cách xem có thể chuyển người đến đó, để tránh nàng không có nhà mẹ đẻ để dựa vào.
Đời trước, hắn từng nghe qua, nữ nhân không có nhà mẹ đẻ chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-the-ho-gia/1576406/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.