Trong phòng bệnh, hai người nói chuyện rất có ý tứ đấy.
- Xin chào, ta là Hoàng Y Y... Chúng ta trước kia đã gặp mặt sao?
Hoàng Y Y mặc dù đang cười, nhưng trên mặt có nhàn nhạt ưu thương, nàng nói như vậy, mục đích chỉ là muốn mau chóng thành lập một loại tín nhiệm với thiếu niên, sau đó, từ miệng thiếu niên hiểu rõ thêm một ít tình huống lúc đó, ai ngờ câu trả lời của thiếu niên làm cho nàng sững sờ...
- Gặp rồi.
- A? Lúc nào vậy?
Nàng trừng to mắt.
- Hiện tại a...! Không phải chúng ta đang gặp mặt sao?
Thiếu niên cơ trí lại để cho Mẹ hắn và Hoàng Y Y đều có kinh ngạc nho nhỏ.
Bất quá, Mẹ hắn cho rằng nhi từ sau khi tỉnh lại thì tư duy và cách nói chuyện sẽ khác một chút, có thể do đầu bị chấn động nên sẽ sinh ra một chút thay đổi, điều này có thể chấp nhận được.
Hoàng Y Y thì cho rằng thiếu niên này trời sinh tính như thế.
Trái lại điểm này lại có chút giống với Cổ Tiểu Quân...Nàng nghĩ như vậy.
Nàng đương nhiên không biết thiếu niên trước mắt này kỳ thật chính là Cổ Tiểu Quân.
Vì vậy, nàng cười cười, ngồi xuống bên cạnh hắn, thấp giọng hỏi :
- Ta đến đây là muốn biết một chút tình cảnh lúc ấy, muốn chính tai mình nghe ngươi nói chuyện...về việc người nọ hi sinh, đấy là một người bạn tốt nhất của ta, tên Cổ Tiểu Quân.
Thiếu niên có chút cảm động, nhìn Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-tac/2342872/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.