Nhã Âm cuối cùng cũng thoát khỏi sức hấp dẫn của đĩa bánh ngọt, cô chớp chớp mắt nhìn Kim Thục Phong, nhận ra người này cũng đang nhìn chằm chằm cô. Cũng phải thôi, bên cạnh Bạc lão đại trước giờ làm gì có xuất hiện nữ nhân, nhưng mà thông tin của cô, làm sao bọn họ tra ra được, không cần lo. Thế là Nhã Âm hết sức bình tĩnh gật đầu.
“Rất kiều diễm.”
Kim Thục Phong đột ngột đưa ra lời đánh giá. Anh ta di chuyển ánh mắt, không giấu diếm bày tỏ.
“Làm nhiệm vụ như vậy, không phải tiếc quá sao?”
Bạc Quân gõ gõ lên bàn, không nặng không nhẹ đáp:
“Ồ? Có đề xuất?”
“Nam nhân không qua được ải mỹ nhân, huống hồ vị tiểu thư này xinh đẹp động lòng người, cứ giữ ở bên thì phí quá.”
Bạc Quân cười như không, hắn rũ mắt, con người màu đỏ tối thành một mảnh.
“A, Kim Thục Phong đây là muốn khuyên tôi nên dùng cho tốt thư kí này, để em ấy giúp câu dẫn kẻ khác?”
Ánh mắt Bạc Quân ngày càng sâu, hắn đột nhiên ngưng nhịp gõ, xung quanh như chìm xuống cảm giác lạnh lẽo.
“Nhưng mà, là của tôi rồi.”
Kim Thục Phong thoáng rùng mình, Bạc lão đại vừa gọi đầy đủ tên họ của anh ta, đương nhiên là dấu hiệu của sự tức giận. Kim Thục Phòng ngạo nghễ trên thương trường đã lâu, tự nhận phong thái mình không thua vị lão đại trẻ tuổi này. Nhưng cuộc gặp gỡ hôm nay đang nhắc nhở anh ta, mọi tin đồn đều là thật.
Hiểu rồi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-ta-co-bach-nguyet-quang/3572275/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.