Mộ Trùng cố trụ tới ra chơi, cậu lập tức kéo ghế xuống bàn dưới ngồi với Nhã Âm và Bạc Quân. Mộ Trùng chực trào nước mắt như sắp khóc.
"Tôi nghĩ...một ngày nào đó, phải, một ngày nào đó, tôi sẽ bị khùng"
"..."
Bạc Quân gõ gõ lên bàn, cong môi nói:
"Không cần đợi lâu, vào học mày liền bị"
Mộ Trùng lặng lẽ giơ ngón giữa.
Nhã Âm cười khúc khích, "Xem chừng Tạ Quế Chi cũng thích cậu lắm đấy, tớ thấy cậu ta cứ dựa sát vào cậu"
Mộ Trùng: "..."
"Nhã Âm, cậu đừng dọa tôi sợ"
Mộ Trùng kể lể không ngừng, mô tả còn rất sinh động. Hoàn toàn diễn tả ra một mụ phù thủy. Mộ Trùng thở dài lắc đầu:
"Vậy mà trước kia ba người bọn tôi lại chơi thân, giống như tôi, Bạc Quân, Nhã Âm bây giờ. Nào ngờ tâm tư cậu ta lại ghê gớm như vậy..."
Không biết từ lúc nào mà Tạ Quế Chi đã bước đến gần, vén tóc ra sau tai rồi cúi người nói:
"Đang nói gì vậy? Tớ tham gia được chứ"
"..."
Mộ Trùng vừa mới bình tĩnh được một chút lại bị dọa sợ sắp khóc.
Dường như Tạ Quế Chi chú ý tới gì đó, ả nhìn sang bình giữ nhiệt của Nhã Âm, dịu dàng hỏi:
"Cậu cũng có thói quen cầm theo sao?"
Nghiên Trác phi thường cảnh giác, [Định ăn cắp?]
Mộ Trùng có chút khó hiểu, cậu nhớ trước kia Tạ Quế Chi không có thói quen này.
Nhã Âm nâng mắt, mỉm cười nói:
"Không nhất định, bởi vì gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-ta-co-bach-nguyet-quang/3572260/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.