Quách Tử Mục thực sợ hãi, so với việc từng bị người nhốt vào nhà lao, nỗi sợ hãi này còn lớn hơn gấp trăm lần. Kẻ y đang đối mặt là một tên người Hồ giết người không chớp mắt, là Hồ tặc mà Đại Yến cực kỳ căm hận. Nhưng hiện tại, cho dù sợ hãi y cũng không thể trốn tránh thế này. Y là người của Mộ Dung. Y mà nhát gan chính là làm mất thể diện của Mộ Dung, là thể diện của vương phủ, là thể diện của hoàng thất Đại Yến quốc! 
Sầm Quyết Uyên chặn y lại, Quách Tử Mục lui về phía sau một bước, ép buộc mình nhìn thẳng vào ánh mắt trần trụi không hề che giấu sự chiếm đoạt của Kha Thấm Vương, bờ môi bởi vì cắn quá chặt mà bật máu. 
"Ngươi nói ngươi là anh hùng?" Quách Tử Mục giấu đôi tay run rẩy ra sau lưng, cố làm cho giọng nói thật bình thường. "Theo ta thấy, chỉ là ngụy anh hùng!" 
Kha Thấm Vương nheo mắt, nụ cười trên khóe miệng khiến người sợ hãi. Quách Tử Mục bấm móng tay vào lòng bàn tay. "Anh hùng sẽ không bao giờ đốt nhà, giết chóc, cướp bóc trên lãnh thổ người khác, càng sẽ không coi việc chiếm đoạt thê tử người khác là anh hùng ái mỹ nhân." 
Tưởng tượng tới cảnh Thiệu Vân An sẽ mắng đám Hồ tặc này thế nào, ánh mắt mỹ lệ dần dần sáng rọi tia dũng khí theo từng lời nói của Quách Tử Mục. 
"Ngươi nói ta là mỹ nhân, ta đây cảm tạ ngươi. Nhưng anh hùng trong lòng ta không bao giờ là một kẻ man 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084772/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.