"Chủ từ, ngoài cửa có một vị tự xưng là thương nhân Ô Sắc bộ lạc Đại Sơn cầu kiến."
Ô Sắc?
Thiệu Vân An liếc nhìn Vương Thạch Tỉnh bên cạnh, nói. "Thỉnh nhân gia vào chính sảnh, ta với hầu gia lập tức qua ngay."
"Vâng."
Vương Thạch Tỉnh biết Ô Sắc là ai, đỡ Thiệu Vân An đứng lên, trong miệng nói. "Cẩn thận, đừng vội, chậm rãi thôi, cứ để bọn họ chờ."
Thiệu Vân An đảo mắt lần thứ n, hất tay Vương Thạch Tỉnh, oán hận bước nhanh ra ngoài. Vương Thạch Tỉnh vội vàng bảo vệ hắn, liên tục hô chậm chút chậm chút.
Bụng Thiệu Vân An gần năm tháng, đã sớm lộ rõ. Vương Thạch Tỉnh từ sau khi trở về từ Trung Dũng thôn, mỗi ngày đều lo lắng khẩn trương. Đặc biệt là sau khi bụng Thiệu Vân An nổi lên, thái độ suốt ngày theo đuôi, hở chút lại hô chậm thôi chậm thôi khiến Thiệu Vân An ngoài phiền thì chỉ có phiền. Hắn hoàn toàn có thể hiểu được cảm giác quân hậu đối với Vĩnh Minh Đế là thế nào!
Từ sau khi Ô Chân rời kinh thành thì không có tin tức gì. Ô Sắc cũng không tái xuất hiện. Công cuộc tìm động én ở Bộ lạc Đại Sơn cũng chìm xuống đáy biển. Hiện tại nhân gia xuất hiện, không chừng là tin tức về vị đại vương bộ lạc Đại Sơn kia, hoặc cũng có lẽ là tin tức về động én.
Thiệu Vân An bị Vương Thạch Tỉnh hạn chế đi từng bước nhỏ, rốt cuộc đã tới chính sảnh, ánh mắt lộ ra kinh ngạc. Ở chính sảnh đặt mấy chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084767/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.