🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Có thể đầu bạc tới già cùng với Quách Tử Mục, bên vương phi đã có thế tử xử lý giúp, tâm tình La Vinh Vương giống như mùa xuân mơn mởn. Nghe nói phải tới tướng quân phủ, Quách Tử Mục có hơi chần chừ, La Vinh Vương trấn an, nói. "Mọi người ở phủ đại tướng quân đều hiểu lễ nghĩa. An nhi, Thạch Tỉnh và bọn nhỏ đều ở bên đó, không cần sợ, ngươi muốn đeo mặt nạ cũng được."



Quách Tử Mục không hiểu. "Thạch Tỉnh và Vân An sao lại ở tướng quân phủ? Phủ đại tướng quân nhiều người như vậy, nếu không có chỗ ở, bọn họ có thể tới đây mà."



La Vinh Vương cười đáp. "Chắc chắn bọn họ biết chuyện của hai ta nên không muốn quấy rầy."



Quách Tử Mục lập tức đỏ mặt. La Vinh Vương ôm y vào lòng, thở phào một hơi. "Hổi trước đã để ngươi chịu ủy khuất rồi." Trên đại điện, từ đầu tới cuối hoàng thượng không hề nói là có đáp ứng ban tiên thủy hay không, La Vinh Vương quả thật là có hơi thất vọng. Không phải ông thất vọng vì Vĩnh Minh Đế không quyết định, mà thất vọng vì không thể cùng Quách Tử Mục đi tới cuối đời, cũng may là ông đã nghĩ sai.



Quách Tử Mục thuận thế hỏi. "Ngài hiện giờ bất lão rồi, thân mình thế tử cũng hồi phục, có khi nào lại có người tới định thân hay không? Muốn tới làm trắc phi, hay sườn quân chẳng hạn? Hoặc là khuyên ngài nạp thiếp?"



La Vinh Vương lập tức thề thốt. "Trước khi gặp ngươi ta chưa từng có ý này, hiện tại

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084693/chuong-172.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.