Dọc đường đi không trì hoãn, đến cả cơm trưa cũng dùng trên xe ngựa, mọi người ai ai cũng mong ngóng mau đến kinh thành. Chạng vạng, trước khi cổng thành kịp đóng, đại đội nhân mã cuối cùng tới nơi. Nói thật, Thiệu Vân An có hơi căng thẳng. Hắn sắp sửa gặp mặt hai vị đại nhân quyền lực cao cấp nhất quốc gia này. Cho dù đây là kinh thành ở triều đại cổ, mức độ phồn hoa không thể so với thủ đô thời hiện đại, nhưng hai chữ "kinh thành" không chỉ đại diện cho mỗi trình độ phồn hoa.
Đây là lần đầu tiên Vương Thạch Tỉnh lên kinh thành, hắn cũng hơi căng thẳng. Vương Thanh và Ni tử vén rèm cửa nhìn bên ngoài, cổng thành ở kinh thành cao ơi là cao. Cảm xúc Tưởng Mạt Hi không tốt cho lắm, nhóc không có cảm tình gì với kinh thành.
Có La Vinh Vương và An công công, đoàn người phi thường thuận lợi thông qua cửa thành. Bất quá ở giữa có xảy ra chút sự cố nho nhỏ. Hổ ca, Đại Kim và Tiểu Kim quá mức thu hút, ba con vừa xuất hiện ngoài cổng thành, nhóm quan binh lập tức cho rằng có hổ dữ xuống núi nên phút chốc rối loạn hết cả lên, xém chút nữa là hỏa tiễn đã bắn ra, may mà An công công và La Vinh Vương kịp thời lộ diện. Có ba con đại hổ, đoàn người lập tức thu hút sự chú ý của dân chúng. Không ít người dừng lại quan sát, dò hỏi xem là công tử nhà ai sao mà lớn lối như thế, có thể thuần phục cả ba con hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084667/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.