Thấy có một nhà edit truyện này xong rồi, nên cái chứng lười của Mộc Nhiên lại dở ra. Cơ mà, dù sao cũng là truyện mình bỏ công sức ra làm, nên Nhiên quyết định phải theo tới cùng. Chỉ sợ mọi người sẽ chán ngấy cái tốc độ như rùa bò của Nhiên thôi! Ha ha ha
***
Chương 103
Bọn nhỏ không quá yếu ớt như Thiệu Vân An tưởng tượng. Ni tử khóc, chủ yếu bởi vì từ "Tống" có hàm nghĩa tổn thương rất lớn đối với bé. Có đại ca, nhị ca ở chung với bé, có cha nhỏ thương bé, Ni tử rất nhanh hết khóc, đặc biệt là sau khi nghe nói bọn người xấu họ "Tống" đã bị đuổi đi, bé nhanh chóng khôi phục như bình thường. Tưởng Mạt Hi thấy Ni tử không còn thương tâm nữa cũng bình thường trở lại, chưa kể, nhóc nhanh chóng quay trở lại nghiên cứu khối rubik, bất quá yêu cầu Ni tử chơi với nhóc, Ni tử vui vẻ đáp ứng. Thật ra người Thiệu Vân An muốn an ủi nhất chính là Vương Thanh.
Thời điểm Tống thị rời đi Vương Thanh đã hiểu chuyện. Mẫu thân đêm khuya bỏ trốn, để lại bé một mình chăm sóc muội muội nhỏ tuổi bị Vương lão thái ức hiếp đánh đập. Vương Thanh từng hi vọng nương sẽ quay trở lại, nhưng mỗi ngày trôi qua, vết thương do Vương lão thái lưu lại trên người ngày càng nhiều, Vương Thanh mới minh bạch, nương sẽ không trở lại, nương không cần bé và Ni tử.
Tuổi thơ khổ cực khiến Vương Thanh trưởng thành sớm, những lời bé nói ra ngày hôm nay không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084554/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.