An công công sai người khẩn cấp chuyển thư đến Thiệu Vân An, buổi tối ngày thứ tư, cổng lớn Vương trạch bị người truyền tin từ kinh thành tới gõ, giao thư tín bí mật tới tận tay Thiệu Vân An và Vương Thạch Tỉnh. Xem xong thư, Thiệu Vân An rất đau đầu.
"An đại nhân đúng là cho ta nan đề mà, không phải ca nghi nan tạp chứng nào ta cũng có thể giải quyết. Trong không gian đúng là còn trà và dương nãi tử tửu, vấn đề là làm sao lấy ra?"
Vương Thạch Tỉnh cũng lo lắng, đâu thể tự dưng biến ra đồ vật từ hư không được. Toàn bộ trà và rượu bọn họ đã giao cho An đại nhân, bây giờ muốn thêm bọn họ lấy ở đâu ra. Nhưng trên thư lại giải thích rõ ràng nguyên nhân cần gấp, đúng là làm khó bọn họ.
Vương Thạch Tỉnh suy nghĩ hồi lâu, nói. "Tức phụ, nếu không ta viết thư, nhờ An đại nhân trấn an mấy thương nhân đó trước, bây giờ cách thời gian hái trà không bao lâu, để mọi người chờ một chút."
Thiệu Vân An lắc đầu. "Không được, An đại nhân nói, Hằng viễn hầu phủ ra giá cao thu mua trà và rượu, chính là muốn cướp thương cơ. Huynh xem, đợi tới khi trà vả rượu năm nay ra, Hằng viễn hầu phủ nhất định sẽ nghĩ mọi biện pháp cướp đi một phần. Hiện giờ không còn là vấn đề buôn bán nữa, mà là vấn đề tranh giành thực lực."
Vương Thạch Tỉnh không hiểu. "Hằng viễn hầu phủ không sợ chết sao?"
Thiệu Vân An. "Ta đoán bọn họ biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084522/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.