Cả hai dùng xong bữa tối, Đại Tề Du trình lên hai phần tấu chương dày cộm của Tưởng Khang Thần cho Vĩnh Minh đế. Vĩnh Minh đế theo kiến nghị của quân hậu xem phần tấu chương "quỹ cứu trợ" trước. Vĩnh Minh đế bắt đầu đọc thì biểu tình theo sau biến hoá. Sau khi đọc xong, Vĩnh Minh đế cực kỳ cao hứng. "Hay! Tốt lắm! Việc này không để quân hậu chu toàn thì không còn ai khác có thể. Nếu thành công, đây là việc đại thiện."
Tâm tình vui sướng của Vĩnh Minh đế ảnh hưởng tới Đại Tề Du, y đồng dạng vui vẻ nói. "Thần đã coi thường Thiệu Vân An này. Bên trong có một câu thần cảm thấy phi thường đạo ký. "cái gì lấy từ dân, thì dùng cho dân," nếu việc này thành công, cho dù không thể cứu giúp hết con dân Đại Yến cần cứu trợ, vẫn có thể tích công đức cho hoàng thượng, trợ giúp cho Đại Yến cường thịnh."
Đại Tề Du đứng lên, cung kính quỳ xuống. "Hoàng thượng, thần khẩn cầu hoàng thượng giao việc này cho thần phụ trách."
Vĩnh Minh đế khom người, hai tay nâng quân hậu, hạ giọng. "Trẫm, chuẩn."
"Tạ ơn hoàng thượng."
Đại Tề Du tươi cười khiến Vĩnh Minh đế có chút thất thần, đã bao lâu rồi y không nhìn thấy nhiệt huyết chiến đấu của người này, ý cười thoải mái tràn dâng trên miệng như vậy. Thất thần một lúc, Vĩnh Minh đế ôm trầm lấy Đại Tề Du cười ha hả. "Tề Du, trẫm nhớ tới đã từng nói với ngươi, sớm muộn sẽ có ngày, trẫm và ngươi sóng vai quan sát giang sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phu/3084519/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.