Vạn Xuân Các là một chỗ tốt để thu thập tin tình báo, sao Thẩm Vạn Xuân lại có thể không biết được, nhưng hắn không hứng thú với cách kiếm tiền này, những chuyện đó hắn cũng không muốn tham dự, nếu không đến lúc nào đó đắc tội với người ta sẽ rước lấy phiền phức, dù cho có người đến tìm hắn thì hắn cũng từ chối, điều này cũng là nguyên nhân khiến Bạch Hiểu Tình không tra được rốt cuộc Thẩm Vạn Xuân là thần thánh phương nào.
"Nhi thần tham kiến phụ hoàng." Sau khi lâm triều, Triệu Tử Tu liền theo Triệu Thiên Dương vào thư phòng.
"Miễn lễ, hoàng nhi lần này con đã lập công lớn rồi." Tâm trạng Triệu Thiên Dương cực kỳ tốt, hắn biết, đứa con trai này của hắn chính là một nhân tài.
"Phụ hoàng quá khen, bảo vệ quốc gia là bổn phận của nhi thần." Thân là người hoàng tộc, sớm biết sẽ có một ngày phải lên chiến trường, vào sinh ra tử.
"Ha ha, quả nhiên phụ hoàng không nhìn lầm con, nói đi, con muốn được thưởng cái gì, phụ hoàng nhất định thỏa mãn con." Triệu Thiên Dương là người thông minh, vừa rồi ở trên triều đình cũng chỉ khen ngợi Triệu Tử Tu theo lễ tiết, dien;dafn&lle3quy1[doon không có quá thiên vị hắn là vì không muốn làm cho mọi người nghi ngờ.
"Nhi thần chỉ hy vọng người đừng hỏi đến chuyện Tình Nhi ở Vạn Xuân Các, nhi thần không thích nghe lời gièm pha." Triệu Tử Tu biết, tuy rằng Bạch Hiểu Tình ở Vạn Xuân Các chỉ có một năm, nhưng nhất định cũng sẽ có những lời đồn nhảm nhí.
"Chuyện này..." Triệu Thiên Dương thật sự không ngờ hắn lại nói đến chuyện này, nhưng lúc trước ông cũng từng nghĩ qua, Triệu Tử Tu thích Bạch Hiểu Tình như vậy, nhất định sẽ thường xuyên ra vào Vạn Xuân Các, chuyện này ông vốn muốn mặc kệ, nhưng chung quy lời đồn đãi vẫn sẽ ảnh hưởng đến thân phận của Triệu Tử Tu.
"Phụ hoàng không cần lo lắng cho nhi thần, mặc kệ người ta nói gì cũng được, điều này cũng có thể xem như một cách để che mắt người khác." Triệu Thiên Dương cũng hiểu được ý của Triệu Tử Tu nên đành phải làm theo lời hắn.
"Được rồi, chuyện bảo nhân điều tra tới đâu rồi." Mọi người đều có lòng tham, huống chi chuyện Tấn Thiên quốc có bảo tàng đã không còn là bí mật nữa, người biết chuyện rất nhiều mà người đi tìm kiếm cũng rất nhiều, nhưng đây vốn là thứ thuộc về Tấn Thiên quốc nên nhất định Triệu Thiên Dương sẽ không để người khác cướp đi.
"Sau chuyện bà vú mất tích lần trước thì cũng không còn tin tức gì nữa, nhưng phụ hoàng yên tâm, Tình Nhi sẽ cố hết sức điều tra chuyện này, đây cũng là nguyên nhân Tình Nhi muốn ở lại Vạn Xuân Các."
"Sao? Chuyện này có liên quan gì đến Vạn Xuân Các." Triệu Thiên Dương nghi hoặc hỏi.
"Phụ hoàng có điều không biết, Vạn Xuân Các là nơi rất tốt để thu thập tin tình báo."
"Được rồi, tìm ra bảo nhân là được." Triệu Thiên Dương vừa nghe thấy thế, thấy cũng có chút đạo lý nên cũng không truy cứu gì nữa.
"Vậy nếu không có chuyện gì nữa thì nhi thần cáo lui trước." Triệu Tử Tu đã muốn rời khỏi đây từ sớm rồi.
"Ừ, đi đi."
Để lại chút cơ sở ngầm trong Vạn Xuân Các, trong lòng Bạch Hiểu Tình cũng sẽ an tâm hơn, nàng cảm thấy nàng cũng nên bắt đầu phát triển sự nghiệp của mình rồi, tuy rằng đây là cổ đại nhưng nàng muốn thử một lần, nàng muốn thế lực của mình không chỉ có ở đô thành mà thậm chí phải trải rộng ra khắp cả nước, không ai có thể xâm phạm nàng.
Ai mà không biết Triệu Tử Tu, hơn nữa hầu như tất cả mọi người đều đã gặp hắn cho nên khi Triệu Tử Tu xuất hiện tại Vạn Xuân Các vào ban ngày thì đã dọa một số người sợ.
"Ôi, đây không phải là Lệ Vương gia sao, sao lại đến sớm như vậy." Cô nương dưới lầu thấy Triệu Tử Tu thì liền tươi cười đi lại.
"Tránh ra." Triệu Tử Tu lạnh lùng nói, thấy mấy thứ son phấn đó thì lại ghê tởm.
"Ôi, Vương gia cũng đã đều đây rồi, còn giả bộ cái gì nữa." Nữ nhân đó không hề ý thức được nguy hiểm, hai tay giống như bạch tuộc nắm lấy tay Triệu Tử Tu.
"Ảnh vệ." Triệu Tử Tu không nói gì thêm, trực tiếp gọi ảnh vệ.
"Dạ, Vương gia." Ảnh vệ nói xong liền nâng nàng ta lên, sau đó trực tiếp vác ra khỏi Vạn Xuân Các.
"Ngươi làm gì, buông ta ra, ngươi mang ta đi đâu." Nữ nhân kinh sợ thét to.
Ảnh vệ không nói chuyện mà chỉ đưa nàng ta đi rất xa, đến một vùng ngoại ô nghèo đói mới dừng lại, nàng ta có chút kinh hoảng, không biết người này đưa mình đến đây để làm gì, nơi này vừa bẩn vừa thối.
"Đây là Vương gia thưởng cho các ngươi." Ảnh vệ nói xong thì bỏ nàng ta lại.
"Ngươi đừng đi, ngươi để ta ở đây làm gì." Nàng ta kinh sợ nói, nhìn đám dơ bẩn nam nhân chung quanh, còn có những ánh mắt đáng khinh của họ nữa, trong lòng cực kỳ sợ hãi.
"Hắc hắc... Vương gia thật là thông cảm cho chúng ta." Trong đó có một nam nhân mê đắm nhìn mỹ nhân trên đất.
"Các ngươi đừng tới đây... Đừng tới đây..."
Nàng muốn chạy trốn, nhưng mà nhiều người như vậy, nàng vốn không có khả năng trốn được, nhiều nam nhân như vậy, hôm nay nàng không chết thì cũng sẽ bị tra tấn.
Nữ nhân đột nhiên thấy rất hối hận, nàng đã trêu chọc vào bạo quân rồi, vốn cho rằng nàng có chút nhan sắc thì có thể lấy lòng được Vương gia nhưng không ngờ lại tự hại bản thân.
Cảnh tượng vừa rồi Bạch Hiểu Tình đã nhìn thấy hết, cách làm của Triệu Tử Tu không hề khiến nàng bất ngờ, nếu nữ nhân nơi này mà cũng có thể lọt vào mắt hắn thì có lẽ nàng đã khinh thường hắn rồi.
"Gia, ngươi không biết là ngươi làm như vậy rất tàn nhẫn sao." Bạch Hiểu Tình cười rất quyến rũ, Triệu Tử Tu cảm thấy từ sau khi Tình Nhi của đến Vạn Xuân Các thì càng trờ nên mê người.
"Phải không, vậy nàng nói xem ta nên làm thế nào mới được." Triệu Tử Tu nhìn tiểu nữ nhân trước mắt, rõ ràng là đang ghen tị.
"Thu nhận cũng rất tốt, đẹp như vậy mà lại bị chàng chà đạp." Bạch Hiểu Tình nói xong còn đánh một cái vào ngữ Triệu Tử Tu.
"Nào có, Tình Nhi đang nói sức quyến rũ của Vương gia quá lớn thôi."
“ Có lớn cũng không lớn bằng sức quyến rũ của Tình Nhi, trái tim của bổn vương đều đã bị nàng chiếm lấy rồi." Triệu Tử Tu không che giấu được tâm trạng.
"Hừ, chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt." Bạch Hiểu Tình nói xong liền quay đầu đi vào phòng, Triệu Tử Tu cũng đi theo.
Hai người không chú ý tới đôi mắt ghen tị cách đó không xa đang nhìn mình, dien*daffnlle#quysdo0n người người đều biết tuy rằng Lệ Vương tàn nhẫn vô tình, nhưng lại là nam tử đẹp nhất Tấn Thiên quốc, là lang quân như ý trong lòng ngàn vạn thiếu nữ.
Mà lúc trước Lệ Vương cũng đã từng có mối tình thắm thiết với Lệ Vương phi tương lai, tuy rằng không ai biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn có vài người biết, nam nhân như vậy, nhất định sẽ có rất nhiều người muốn.
Không ai biết Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu có tình cảm chân thành, mọi người đều nghe nói Bạch Hiểu Tình là thị vệ bên cạnh của Triệu Tử Tu, cho nên thấy Bạch Hiểu Tình trèo lên giường Triệu Tử Tu, ai cũng cho rằng Bạch Hiểu Tình quyến rũ Vương gia.
"Sau này không cho phép tùy tiện ra vào Vạn Xuân Các như vậy." Sau khi vào phòng, Bạch Hiểu Tình liền tức giận nói.
"Bổn vương làm việc sao có thể lén lút." Triệu Tử Tu vừa nghe Bạch Hiểu Tình nói như vậy thì tính khí Vương gia lại nổi lên, hắn không thèm lén lút, làm như bọn họ không được gặp người khác vậy.
"Có nghe hay không." Giọng nói của Bạch Hiểu Tình đầy uy hiếp.
"Được rồi, ta sẽ cố gắng." Cuối cùng Triệu Tử Tu vẫn thỏa hiệp, đối mặt với nàng, hắn luôn bất đắc dĩ như vậy.
Hai người ở trong phòng thương lượng về việc tìm kiếm bảo nhân, Bạch Hiểu Tình cũng nói nàng cũng đã có vài người giúp đỡ chuyện ở Vạn Xuân Các, nhưng nàng sẽ không nói cho các nàng biết việc nàng muốn hỏi thăm về tin tức của bảo nhân, về chuyện bảo nhân tự nàng sẽ điều tra, hơn nữa Thiên Ẩn các cũng là thế lực dưới trướng Triệu Tử Tu, mục đích mượn sức Vạn Xuân Các không phải là vì muốn tìm kiếm bảo nhân mà là có dự tính khác.
Hai người luôn ngồi ở trong phòng, Tiểu Phấn thì ngoan ngoãn canh chừng ngoài phòng, không cho bất cứ ai quấy rầy, Thẩm Vạn Xuân vừa trở về liền nghe nói Lệ Vương đến đây, hơn nữa còn xử trí một cô nương trong Vạn Xuân Các.
Đương nhiên Thẩm Vạn Xuân sẽ không ngu ngốc đi tìm Triệu Tử Tu, còn nữ nhân ngu ngốc kia, đúng là không biết nhìn người, gặp phải Lệ Vương coi như nàng xui xẻo đi, Thẩm Vạn Xuân là người không thích phiền phức.
Mà sau khi thật sự hiểu biết Thẩm Vạn Xuân thì Bạch Hiểu Tình lại thật sự không ngờ, nàng lại trở thành bằng hữu với hắn, mà Thẩm Vạn Xuân cũng không ngờ mình sẽ vì Bạch Hiểu Tình mà phá vỡ rất nhiều quy tắc.
"Thẩm gia, nghe nói Tứ đại mỹ nhân đều đã thành người của Bạch cô nương." Tương Tư luôn hầu bên cạnh Thẩm Vạn Xuân, tuy rằng Thẩm Vạn Xuân cũng không thích nàng nhưng ít nhất nhất nhìn cũng không phiền chán nên liền để nàng theo bên người.
Nhưng cũng chính vì thế, nên nàng liền kiêu căng, cho nên rất nhiều nữ nhân trong Vạn Xuân Các đều không thích nàng.
"Sao? Bản lĩnh của nữ nhân kia thật không nhỏ." Thẩm Vạn Xuân cũng không có phản ứng gì, như vậy thật ngoài dự tính của Tương Tư.
"Thẩm gia không tức giận sao."
"Ta phải tức giận sao." Thẩm Vạn Xuân hỏi ngược lại, đây là bản lĩnh của Bạch Hiểu Tình nên hắn không có ý kiến gì.
Cũng không thấy kỳ lạ, ngay cả Triệu Tử Tu Bạch Hiểu Tình còn có thể bắt thì còn cái gì mà nàng không làm được.
Tương Tư không nói gì nữa, trong lòng càng thêm hoài nghi, chẳng lẽ lời đồn Vạn Xuân Các sớm muộn gì cũng thuộc về Bạch Hiểu Tình là thật, nếu Vạn Xuân Các thật sự thuộc về Bạch Hiểu Tình thì Thẩm Vạn Xuân sẽ đi đâu, còn nàng sẽ phải ở đâu.
"Được rồi, ngươi lui xuống trước đi." Thẩm Vạn Xuân cảm thấy càng lúc càng không có cảm giác với nữ nhân, còn cảm thấy có chút phiền phức, nhưng lúc ở chung với Bạch Hiểu Tình thì lại không có cảm giác như vậy, thật đúng là kỳ quái.
Thẩm Vạn Xuân không vui, Tương Tư cảm nhận được, với trực giác của nữ nhân, diendaffllequysdoon nàng biết Thẩm Vạn Xuân có chút chán ghét mình, hơn nữa lần đó lúc Bạch Hiểu Tình biểu diễn, nàng nhìn ánh mắt Thẩm Vạn Xuân nhìn Bạch Hiểu Tình, trong lòng có cảm giác không thoải mái, hiện tại thấy thái độ của Thẩm Vạn Xuân đối với mình thì nàng lại càng khẳng định suy nghĩ của mình.
"Nghe nói Thành vương tìm người hạ độc nàng." Triệu Tử Tu lo lắng nhìn Bạch Hiểu Tình nói, lúc này hắn mới nhớ tới chuyện này, hôm nay trên triều Thành vương nói hắn (TTT) lập công lớn, nhưng làm sao hắn có thể không nghe ra giọng điệu của hắn.
"Chuyện nhỏ, sao hắn có thể đạt được mục đích, ta vốn không để Triệu Tử Việt vào mắt, nhưng còn Thái tử, ta sợ chuyện tìm kiếm bảo nhân có liên quan tới hắn." Bạch Hiểu Tình lo lắng nói.
"Tình Nhi, vất vả cho nàng rồi." Triệu Tử Tu ôm Bạch Hiểu Tình vào trong ngực, đau lòng nói.
"Nói cái gì." Tuy rằng chỉ là vài câu đơn giản, nhưng Bạch Hiểu Tình vẫn thấy ấm áp.
Tứ đại mỹ nhân và bảy đóa hoa là mỹ nhân được chào đón nhất ở Vạn Xuân Các lúc này, bảy đóa hoa là một nhóm thuộc hạ khác của Bạch Hiểu Tình, tên này là tự các nàng nghĩ ra, cũng vì để che dấu thân phận, mà mỗi ngày vào buổi tối Bạch Hiểu Tình đều sẽ để các nàng biểu diễn tiết mục mới cho mọi người xem, tình hình làm ăn của Vạn Xuân Các bỗng chốc phát triển phát đạt, điều này khiến Thẩm Vạn Xuân vui vẻ, đối xử với Bạch Hiểu Tình cũng càng ngày càng tốt, nhưng như thế lại khiến người khác ghen tị.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]