Chương trước
Chương sau
Edit: susublue

Thái độ của phụ hoàng đối với hắn cũng không quá nghiêm trọng, chỉ cần hắn không muốn, ngôi vị hoàng đế này hắn hoàn toàn có thể không nhận, nhưng điều đó cũng có nghĩa là Triệu Tử Việt và Triệu Tử Hằng...

Triệu Tử Tu hơi nhíu mày, ngôi vị hoàng đế này tuyệt đối không thể để hai người có được, bởi vì hai người đó đều có ý đồ với Bạch Hiểu Tình, nếu bọn họ làm hoàng đế, đến lúc đó hậu quả tuyệt đối sẽ rất nghiêm trọng.

Nói đến chuyện kế vị hoàng đế Triệu Tử Tu cũng có chút khó xử.

"Tình Nhi, cho dù có một ngày ta bất đắc dĩ phải kế vị ta cũng tuyệt đối không để nữ nhân khác tiến vào hậu cung, một mình nàng chính là toàn bộ hậu cung của ta."

Nữ nhân trên thế gian này đều giống nhau, không ai hiểu họ hơn Triệu Tử Tu, một Lam Ngọc Nhi, một Bạch Diên Nhi, hai nữ nhân này đã khiến Triệu Tử Tu hoàn toàn thất vọng với nữ nhân, nếu không có Bạch Hiểu Tình xuất hiện, đời này của Triệu Tử Tu sẽ không có nữ nhân.

Thấy Triệu Tử Tu kiên định, bỗng nhiên Bạch Hiểu Tình cũng không biết nói cái gì cho phải, tên ngốc này!

"Đúng rồi, Tử Tu, ngươi có biết thân thế của ta hay không, ta cảm thấy trong trí nhớ của ta thiếu cái gì đó, tuy rằng Phượng Nghiêu nói ta là cô nhi, nhưng ta vẫn cảm thấy có chút không đúng."

Lần trước trở về, Bạch Hiểu Tình đã hỏi Triệu Tử Tu về thân thế của mình, lúc đó nàng còn không kịp biết đáp án đã bị bắt đi, hiện tại nàng rất muốn biết đáp án là cái gì.

"Nàng thật sự muốn biết sao?" Tuy rằng Triệu Tử Tu hi vọng Bạch Hiểu Tình chỉ có một mình hắn, nhưng nếu Bạch Hiểu Tình thật sự muốn biết, hắn cũng tuyệt đối không giấu giếm, dù sao có một số việc biết cũng là chuyện tốt.

Hơn nữa một khi Bạch Hiểu Tình có người thân, có lẽ cũng là một sự ràng buộc đối với nàng, nếu có một ngày nàng muốn rời khỏi, cũng sẽ có một chút lưu luyến.

Không biết vì sao, trong khoảng thời gian này Triệu Tử Tu phi rất bất an, luôn gặp ác mộng, diễn;dann2/llequy1d00nn mơ thấy Bạch Hiểu Tình khóc lóc nói phải rời khỏi đây, nói bản thân đã đến lúc phải về thế giới của mình.

Cái gì gọi là thế giới của mình, nơi này không phải là thế giới của nàng sao, trở về, hắn ở đây thì nàng có thể đi đâu!

"Ừ, ta luôn cảm thấy trí nhớ thiếu mất cái gì, loại cảm giác này rất khó chịu."

"Được rồi, ngày mai ta sẽ gọi người nhà của nàng đến gặp nàng."

Nghe thấy Triệu Tử Tu trả lời, bỗng nhiên Bạch Hiểu Tình nở nụ cười, mặc kệ nói như thế nào nàng cũng phải cảm tạ Triệu Tử Tu.

"Đã muốn cảm tạ ta, như vậy dùng hành động thực tế để cảm tạ đi."

Ý cười nhẹ nhàng, thừa dịp Bạch Hiểu Tình không chú ý, Triệu Tử Tu lại tiến thật sâu vào thân thể của nàng một lần nữa, hắn sẽ để nàng mang thai đứa nhỏ của hắn, như vậy, nàng sẽ mãi mãi không rời khỏi hắn.

"Uhm... Tử Tu, chàng nhẹ chút..."

Cảm giác được lực của Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình thét một tiếng kinh hãi, hai chân không tự chủ được vòng quanh bên hông của hắn, ôm chặt lấy hắn, thân thể bị hắn cày cấy một đêm, hiện tại rất mẫn cảm, tùy ý đụng vào đều sẽ khiến Bạch Hiểu Tình không khống chế được.

"Tình Nhi, có thể nhìn thấy nàng nhiệt tình như vậy thật tốt." Bạch Hiểu Tình lạnh lùng bao nhiêu Triệu Tử Tu đều biết, cho nên ngay từ đầu hắn đã sợ, sợ bản thân không để lại dấu vết nào trong lòng Bạch Hiểu Tình, nhưng hiện tại xem ra, Bạch Hiểu Tình là thật thích hắn, như vậy là tốt rồi.

"Tử Tu, ta yêu chàng, mãi mãi sẽ không rời khỏi chàng."

Cảm giác được sự bất an của hắn, Bạch Hiểu Tình vươn hai tay run run, dùng sức giữ cổ của hắn, nhẹ nhàng hôn lên môi của hắn, nàng không rõ rốt cuộc là cái gì khiến nam nhân này bất an như vậy.

"Tình Nhi, nhớ kỹ lời nói của nàng, cả đời này nàng đều phải ở bên cạnh ta, vĩnh viễn không được rời đi!" Trên thế giới này người có thể khiến Triệu Tử Tu động tình cũng chỉ có một mình Bạch Hiểu Tình. Cho nên, hắn tuyệt đối sẽ không để cho nàng rời đi!

“ Được..."

......

"Phụ thân, Lệ Vương phủ truyền tin đến, kêu chúng ta đến gặp Tình Nhi!"

Đợi một khoảng thời gian lâu như vậy, rốt cục bọn họ cũng có thể đi gặp Tình Nhi rồi, thật sự quá tốt!

"Được, hiện tại chúng ta đi, lỡ mất cơ hội, sẽ không tốt lắm!" Nghe thấy lời của hắn, Bạch tướng quân cũng cao hứng không chịu được, rốt cục có thể nhìn thấy nữ nhi bảo bối của mình rồi.

Nhưng khi bọn họ đến Lệ Vương phủ, lại bị cảnh tượng trước mắt dọa đến.

Bởi vì sau khi bọn họ đi tới Lệ Vương phủ liền nhìn thấy nữ nhi của bọn họ nằm ngủ mê man trong lòng Lệ Vương điện hạ, mà Lệ Vương điện hạ còn ôn nhu nhìn nàng.

Phụ tử Bạch tướng quân cũng nghe lời đồn về Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu, nhưng cảnh trước mắt này vẫn làm cho bọn họ không tiếp nhận được, người ôn nhu như vậy thật sự là Lệ Vương điện hạ mà bọn họ làm thế nào cũng không thể giải quyết được sao.

"Bạch tướng quân mời ngồi, Tình Nhi gấp gáp trở về có chút mệt mỏi, bây giờ còn chưa tỉnh lại."

Triệu Tử Tu vốn đang trợn mắt nói dối!

Quản gia đứng bên cạnh nghe thấy lời nói của Triệu Tử Tu, cảm thấy rất đáng xấu hổ, Vương gia, ngày hôm qua Bạch cô nương đã trở lại, cho dù là mệt mỏi một ngày đường, nghỉ ngơi như vậy cũng đã khỏe rồi, hiện tại nàng mệt như vậy hoàn toàn là vì hành vi không bằng cầm thú của người nào đó!

Ngày hôm qua Triệu Tử Tu ôm Bạch Hiểu Tình về thẳng phòng, lúc đó trời vẫn còn tối, mà hôm nay lúc bọn họ đi ra, mặt trời đã cao ba sào, kết quả là thấy Bạch cô nương mỏi mệt ngủ trong ngực chủ tử, hơn nữa mặt chủ tử đầy thắng lợi, sự thật đã xảy ra chuyện gì hoàn toàn không cần nói cũng biết!

"Chuyện này, Vương gia, vẫn nên đưa tiểu muội cho ta, như vậy, như vậy thật sự có chút không hợp lễ nghĩa..."

Tuy rằng hiện tại bộ dáng hai người ở cùng nhau rất đẹp, nhưng dù sao Bạch Hiểu Tình vẫn là bông hoa chưa gả, nếu việc này truyền ra ngoài, bản thân muội muội có thể bị hủy hoàn toàn.

Khi Triệu Tử Tu nghe thấy lời nói của hắn thì hơi ngẩng đầu nhìn hắn một cái, chính cái liếc mắt này, đã làm hắn bỏ cuộc, trên đời này quả nhiên có một số người không đắc tội nổi, cái liếc mắt vừa rồi, hắn chỉ biết nếu làm trái ý Triệu Tử Tu, kết cục của bọn họ chắc chắn sẽ rất thê thảm.

"Uhm... Tử Tu?"

Mơ mơ màng màng nhìn Triệu Tử Tu đang ôm mình, đầu óc Bạch Hiểu Tình có chút mơ màng không hiểu, có chuyện gì, không phải vừa rồi nàng ở trong phòng ngủ sao, sao lại ở trong đại sảnh.

"Uống nước."

Giằng co nàng một ngày, rõ ràng cổ họng của Bạch Hiểu Tình đã muốn câm luôn, nhìn thấy Triệu Tử Tu đưa cốc nước tới bên miệng, Bạch Hiểu Tình không khách sáo đưa miệng lên uống.

Mà hai người nhìn thấy một người đút một người uống như vậy, trong lòng vài người ở đây đều rất phức tạp, diẽnndddannllequyydoonn bọn họ đều thật không ngờ quan hệ giữa Triệu Tử Tu và Bạch Hiểu Tình lại như vậy, xem ra trong khoảng thời gian này bọn họ đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện.

"Tử Tu bọn họ là ai?" Nhìn thấy bỗng nhiên có vài người xa lạ xuất hiện, trong mắt bọn họ đều rất nóng bỏng làm Bạch Hiểu Tình không hiểu, có chuyện gì, chẳng lẽ bọn họ quen nàng?

"Bọn họ là người nhà của nàng, bây giờ còn không nhớ ra sao?"

Xem ánh mắt Bạch Hiểu Tình mờ mịt, Triệu Tử Tu chỉ biết hiện tại Bạch Hiểu Tình vẫn chưa nhớ ra cái gì cả, ai!

Vốn cho rằng lúc nàng gặp được người nhà sẽ cho nàng một lý do ở lại, nhưng nàng vẫn không nhớ ra sao?

Trong nháy mắt, người Bạch gia cũng biết vì sao trong khoảng thời gian này Triệu Tử Tu không cho bọn họ đến gặp Bạch Hiểu Tình, lúc này nữ nhi bảo bối đã quên mất bọn họ, làm sao có thể không khó chịu.

"Vương gia, trong khoảng thời gian này tiểu nữ làm phiền Vương gia chăm sóc, hiện tại ta liền đưa tiểu nữ về." Nhìn Bạch Hiểu Tình hoàn toàn không nhớ được mình là ai, trong lòng Bạch tướng quân có chút khó chịu, nhưng vẫn gượng cười.

Nhưng Triệu Tử Tu lại thật không ngờ Bạch tướng quân sẽ nói ra những lời này.

Đưa Tình Nhi về?

Không được! Tuyệt đối không được!

Hiện tại ở trong lòng Triệu Tử Tu bất kỳ kẻ nào cũng không quan trọng bằng Bạch Hiểu Tình, hiện tại muốn đưa Bạch Hiểu Tình đi thì có khác nào muốn mạng của hắn?

"Tử Tu, ta không đi." Hình như cảm giác được Triệu Tử Tu bất an, Bạch Hiểu Tình nhẹ giọng trấn an.

Nhìn hai người động viên lẫn nhau, phụ tử hai người nhìn nhau, hôm nay bọn họ đến đây là vì muốn đưa Bạch Hiểu Tình về, nhưng thái độ hiện tại của Triệu Tử Tu rõ ràng là không muốn thả người.

Hơn nữa hình như muội muội của mình còn rất để ý thái độ của Triệu Tử Tu, cảm giác này khiến cho người ta cảm thấy rất khó chịu!

Nhưng đây là địa bàn của Lệ Vương phủ, cho nên bọn họ cũng không thể nói thêm cái gì, chỉ có thể nói chuyện dựa theo tình hình.

Nhưng hiển nhiên, đối với lời nói đó khiến toàn bộ tâm trạng của Triệu Tử Tu trở nên không tốt, bởi vì ở trong lòng Triệu Tử Tu Bạch Hiểu Tình là người quan trọng nhất, hiện tại bọn họ nói với Triệu Tử Tu muốn đưa Bạch Hiểu Tình đi, Triệu Tử Tu không lên tiếng đuổi người cũng đã ban ân rất lớn rồi!

"Tình Nhi, con ở Vương phủ đã quấy rầy Vương gia một thời gian rất lâu rồi, hiện tại nên về nhà cùng phụ thân."

Hiện tại Bạch tướng quân cảm thấy bản thân chỉ có thể xuống tay với Bạch Hiểu Tình, chỉ cần Bạch Hiểu Tình đồng ý, nhất định Triệu Tử Tu sẽ không thể không thả người.

Nhưng đối với Bạch Hiểu Tình mà nói, mong muốn của Triệu Tử Tu quan trọng hơn cái gọi là người thân rất nhiều.

"Bạch tướng quân, ngươi thật sự muốn xem thử sinh linh đồ thán là thế nào sao?" Cảm giác được Triệu Tử Tu càng ngày càng gấp muốn phát hỏa, giờ phút này Bạch tướng quân còn cố tình nói không ngừng, hắn thật không sợ xảy ra chuyện sao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.