"Vương thượng, hạ thần. . . . . . hạ thần. . . . . ." Vào giờ khắc nàymặt thiết huyết của A Cổ Đạt Mộc đã kìm nén đến xanh mét. Ai u, vươngthượng dẫn bọn hắn đến thăm nghĩa muội của người, cũng chính là "BáchĐộ" đó, có tin báo dò xét được nàng hôn mê hai năm đã tỉnh rồi.
Lần trước đi ăn phải canh bế môn. Lần này nữ nhân kia tỉnh, chắc sẽ không để cho bọn họ ăn thêm một lần canh bế môn đi?
Nhưng bây giờ, hắn gặp phải một chuyện cực kì rối rắm.
Người cuồng ngạo khí phách quay mặt sang, nhìn vẻ mặt rối rắm kia, mởmiệng cười: "Ngươi làm sao vậy?" Tâm tình hiếm khi mới tốt như vậy, chỉcần nghĩ tới sẽ lập tức nhìn thấy nghĩa muội tinh quái kia, khóe miệngkhông tự giác nâng lên.
Hoàn Nhan Trác cũng có chút kỳ quái nhìn A Cổ Đạt Mộc, người này đây làbị gì? Không phải luôn là Tam đại ngũ thô, nói cái gì cũng tùy tiện à?Hôm nay thế nào còn có chút khó có thể mở miệng hả? Cõi đời này còn cóthể có chuyện khiến A Cổ Đạt Mộc khó có thể mở miệng sao?
"Hạ thần, hạ thần. . . . . ." Nói tới đó, mặt càng đỏ hơn.
"Có lời gì cứ việc nói thẳng." Trong giọng nói đã mang theo chút nghingờ, chợt mở miệng cười trêu nói, "Tướng quân oai hùng của Mông Man đếquốc ta, hôm nay sao lại giống như một đại cô nương, ngượng ngùng khóxử. Người không biết còn tưởng rằng trẫm đã làm gì ngươi!"
Hoàn Nhan Trác nghe vậy, lập tức ở một bên cười trộm.
A Cổ Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623927/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.