Thư phòng.
Một nam tử tuyệt mỹ toàn thân áo trắng đứng ở trước cửa sổ, ánh nắng gay gắt chiếu đến trên dung nhan như cánh hoa đào, chói lọi như trăm hoađua nở.
Vốn là một cảnh tượng tuyệt mỹ, lại bị đáy mắt lo lắng phá hư cảnh đẹp.
"Vương gia, ngài hoài nghi. . . . . ." Đình Vũ làm phản rồi?
"Không phải." Điểm tự tin này hắn vẫn có. Đình Vũ đi theo hắn nhiều năm, chắc chắn sẽ không phản bội hắn, nhưng phải giải thích làm sao khi nàng trở lại kỳ lạ như thế?
"Vương gia, nếu không, thuộc hạ đi tra?" Liên Vụ mở miệng đề nghị. Saukhi nói xong, trong nháy mắt ngây ngẩn, lúc nào thì người của bọn họcũng cần phải tra xét?
"Thôi. Đợi nàng ta chữa khỏi vết thương, bổn vương tự mình hỏi nàng ta." Cũng coi như cho nàng ta một cơ hội.
. . . . . .
"Tiểu thư, người đang nghĩ gì vậy?" Tiểu Nguyệt ngồi ở đối diện Vũ VănTiểu Tam, nhìn nàng chống cằm không biết ở đây nghĩ cái gì. Hơn nữa,trên mặt còn thường xuyên không tự chủ lộ ra vẻ mặt tương đối kinhkhủng, cho nên mới không nhịn được mở miệng hỏi.
"Tiểu Nguyệt, thật ra thì ta vẫn cảm thấy muội giống như đang gạt tađiều gì đó." Lúc nói, trên khuôn mặt Vũ Văn Tiểu Tam mang theo một vẻsuy nghĩ sâu xa.
Nàng vẫn nhớ ngày đó Tiểu Nguyệt nhắc tới Đình Vũ thì hơi do dự. Còn có buổi chiều hôm qua, khi Đình Vũ trở về, sắc mặt của Tiểu Nguyệt rõ ràng rất khó coi.
"Hả?" Tiểu Nguyệt nghe xong lời này, cả kinh đứng lên. Ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623924/quyen-3-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.