Nhìn bộ dáng khiếp sợ của mọi người, Vũ Văn Tiểu Tam có chút kinh ngạc: "Thương Thương, linh hồn của Dạ Mị quốc là có ý gì?"
"Ý là rất biết đánh giặc, Thương Thương không phải là rất biết đánh giặc, cho nên phải có một thủ hạ biết đánh giặc. Tam nhi ăn cơm, đừng để ý đến bọn họ!" Vừa nói vừa đút cơm cho Vũ Văn Tiểu Tam, Đình Vân ở phương diện binh pháp rất có thiên phú, đây cũng là nguyên nhân mình nhặt hắn ta trở về. Hắn là người, không phải thần, bày binh bố trận không có bao nhiêu người hơn được Hiên Viên Vô Thương hắn, nhưng hắn lại không am hiểu đoàn kết trên dưới lòng quân, cho nên để Đình Vân giúp hắn quản.
Miệng Vũ Văn Tiểu Tam chứa đầy cơm quay đầu nhìn Đình Vân một chút, khó trách có lúc cũng cảm thấy tên này rất có khí thế! Tiểu Nguyệt thật là có ánh mắt mà!
"Thương Thương, gả Đình Vân nhà chàng cho Tiểu Nguyệt nhà ta có được không?" Vũ Văn Tiểu Tam cứ như vậy không coi ai ra gì lớn tiếng mở miệng.
Nét mặt của tất cả mọi người đều cứng đờ, không thể tưởng tượng nổi nhìn sang bên này. Tiểu Nguyệt vừa nghe đã biết là một nữ nhân, tại sao muốn gả nam tử cho cô gái hả? Có phải Hi vương phi đó nói ngược rồi không?
Hiên Viên Vô Thương vừa nghe, hai mắt liền tỏa sáng, nhanh lên một chút ném cái Tiểu Nguyệt đó ra, tránh cho luôn quấn lấy Tam nhi của hắn! Mắt Đình Vân cũng đầy mong đợi nhìn sang bên này, lần đầu tiên cảm thấy Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623895/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.