"Ngươi nói cái gì?" Hiên Viên Vô Thương có chút không dám tin nhìn hắn, làm sao có thể không thấy?
"Vương gia, tiểu công tử không thấy!" Liên Vụ mở miệng lần nữa, hắn cũng không dám tin tưởng tiểu công tử sẽ mất tích, nhưng quả thật đúng là mấttích!
Nhìn một chút Vũ Văn Tiểu Tam ngủ say trong ngực, mày kiếmnhíu chặt: "Chuyện này trước đừng nói cho vương phi! Lập tức đi thăm dòcho bổn vương!" Nói xong ôm Vũ Văn Tiểu Tam vào trong phòng, đặt lêngiường, đắp kín chăn cho nàng.
"Dạ!" Liên Vụ đáp một tiếng, nhanh chóng chỉ huy hạ nhân đi tìm.
Đóng cửa lại rồi ra khỏi phòng, sải mấy bước lớn đi vào đại sảnh.
Trước sau vẫn bước đi thong thả, nhưng nội tâm nóng nảy tràn đầy lo lắng dày xéo làm hắn cực kỳ khó chịu!
Qua hơn hai canh giờ, Liên Vụ trở lại, quỳ một chân trên đất: "Vương gia,thuộc hạ vô năng!" Bọn họ tìm thật lâu, cơ hồ lật tung cả hoàng thànhrồi, cũng vận dụng thế lực từ những nước khác, nhưng không có một chúttin tức của tiểu công tử, giống như biến mất vào hư không!
Đôimắt tà mị như hoa đào híp lại, nhìn người quỳ gối trước mặt mình: "Ngàyhôm qua người nào chịu trách nhiệm an toàn của tiểu thế tử và tiểu côngtử?"
"Dạ . . . . . Là thuộc hạ!" Liên Vụ do dự ngắn ngủi một chút, liền cắn răng mở miệng.
"Nói thật!" Giờ phút này, giọng nói từ tính tràn đầy tức giận.
Trên khuôn mặt anh tuấn của Liên Vụ thoáng qua một tia rối rắm, nhìn bộ dáng tràn đầy tức giận của Hiên Viên Vô Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623863/quyen-1-chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.