Sau khi Vũ Văn TiểuTam nói lời này, hạ nhân vẫn do dự đứng ở cửa, đang chờ Hiên Viên VôThương lên tiếng. Bởi vì tuy nói vương gia rất cưng chiều vương phi,nhưng dù sao chuyện này cũng liên quan đến chuyện trên quan trường, nênđể cho vương gia quyết định thì tốt hơn.
Đôi mắt tà mị như hoa đào quét hạ nhân này một vòng: "Vương phi nói chuyện, ngươi không nghe thấy sao?"
Hạ nhân này run lên: "Tiểu nhân biết sai! Tiểu nhân lập tức đi ra ngoàimời họ vào!" Nói xong lau mồ hôi lạnh trên trán, chạy thật nhanh rangoài. . . . . .
Mỗ nữ thở dài một hơi: "Aizz, thấp cổ bé họng,đầu năm nay nói chuyện cũng không có người nào nghe! Năm đó ta ở HiênViên đế quốc, tuy nói không phải là đều được những người khác chào đón,nhưng mà ở trong tam vương phủ, nói một câu cũng không có một người nàodám coi như không có! Aizz, chỉ có khi nhớ lại hồi ức lúc trước, mớibiết cuộc sống hôm nay của ta cao chót vót cỡ nào đó!"
Vừa nói vừa giống như vô cùng bi thống, lắc đầu một cái, gắp một món ăn. . . . . .
Sắc mặt Hiên Viên Vô Thương liền tối sầm, nếu hôm nay không phải là tiệcđầy tháng, hắn thật hận không thể đem hạ nhân này chặt làm trăm mảnh!
Quả nhiên, một giây sau, giọng nói man mát lành lạnh của Hiên Viên Ngạovang lên: "Nếu trôi qua không thoải mái, bổn vương hoan nghênh nàng trởlại mọi lúc"
Những lời này, khiến tay cầm đũa gắp thức ăn của VũVăn Tiểu Tam dừng lại một chút. Vốn nàng chuẩn bị chèn ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623857/quyen-1-chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.