Nàng ngẩng đầu lên,sờ sờ mặt của hắn, bị mình đánh một cái tát làm cho có chút sưng đỏ,trong nháy mắt hốc mắt liền ửng hồng : "Thương Thương, có đau haykhông?"
"Không đau!" Trên mặt thoáng ánh lên một nụ cười khẽ,trong đôi mắt tà mị như hoa đào tất cả đều là ý cười "Không đau, ThươngThương đáng đánh!"
"Đúng là đáng đánh! Suy đoán ác ý người ta coi như xong, còn nói Hiên Viên Ngạo đang đợi ta. Chàng không muốn ta,không muốn bảo bảo thì cứ việc nói thẳng, cần gì phải quanh co như thế!" Quả thật, nàng ra tay đánh hắn, chính là vì hắn nói muốn đẩy nàng chongười khác.
"Muốn! Muốn!" Mỗ nam gật đầu thật nhanh, nàng đã sớmbất tri bất giác khắc vào trong xương cốt của hắn rồi, hắn làm sao cóthể không muốn nàng.
"Chàng nói ta nên phạt chàng như thế nào?" Ngẩng đầu lên ngắm hắn, cười đến cực kỳ bỉ ổi.
Ách, trong lòng cả kinh, dâng lên chút dự cảm chẳng lành: "Tam nhi muốn phạt ta thế nào?"
Ngay sau đó, cảm giác đai lưng của mình buông lỏng, bàn tay nhỏ bé của nàngtháo xuống, hắn liền cảm giác ngực mình chợt lạnh. . . . . . Không cònkịp ngăn cản nữa, môi của nàng liền ngậm vào chấm đỏ nhỏ trước ngực hắn. . . . . . Đáy mắt đều là ánh sáng đùa dai. . . . . .
"Ưm. . . . . ." Hắn hít một hơi lãnh khí, bụng dưới dấy lên một ngọn lửa, bàn tay không bị thương kia ôm chặt hông của nàng.
"Thương Thương. . . . . ." Nàng chợt ngẩng đầu lên, mắt đẹp chứa đầy ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623839/quyen-1-chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.