"Keng!" một tiếng,một cục đá đánh vào, kiếm trong tay Hiên Viên Vô Thương lệch một cái,kiếm kia chỉ để lại một vệt máu ở trên cổ như bạch ngọc kia.
Bóng dáng màu trắng thoáng qua, lấy đi bình sứ trong tay Dạ Tử Mị, một âmthanh tinh khiết như thiên sứ vang lên: "Hoàng thúc, thúc thật ngốc,trực tiếp đoạt không được sao! May mà người ta đi theo, nếu không đườngđệ(1) đã không có phụ vương rồi!"
Cười hì hì mở miệng giơ giơ lên bình sứ trong tay, chợt biến sắc: "Độc phụ, bình sứ này không có gì!"
"Cái gì?" Mày kiếm nhíu chặt, đôi mắt tà mị như hoa đào dính vào chút huyếtsắc, bà ta lại dám lừa hắn! Nếu Triệt không đến, dù hắn chết cũng khôngcứu được Tam nhi!
Cắn răng sải mấy bước tới trước, hung hăng bópchặt cổ của Dạ Tử Mị: "Ngươi tốt nhất nên nói cho Bổn vương biết thuốcgiải ở đâu, nếu không Bổn vương sẽ lập tức giết Dạ Tử kỳ!"
"Khụkhụ. . . . . . Không có, không có thuốc giải, ngươi giết đi, giết thânca ca của ngươi đi, rồi trở lại giết nương, để khắp thiên hạ đều biếtHiên Viên Vô Thương là một người như thế nào!" Đáy mắt Dạ Tử Mị đều lànụ cười điên cuồng.
"Khắp thiên hạ nhìn Bổn vương như thế nào,ngươi cho rằng Bổn vương sẽ để ý sao?" Giờ phút này một thân bạch y củahắn giống như đã nhuộm đỏ, cả người từ từ tỏa ra sát ý .
Rốt cuộc ý thức được hắn không phải đang nói đùa, đáy mắt Dạ Tử Mị hàm chứa mộtchút lệ quang, mở miệng: "Con cũng biết Kỳ nhi ở trong lòng ta có baonhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623827/quyen-1-chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.