Hiên Viên Mặc mở cửa, cung kính mở miệng: “Hoàng thúc!” Tuy hắn là đế vương, nhưng Hoàng thúc đối với hắn mà nói vừa là thầy vừa là bạn, lại là bậc trưởng bối, cho nên hắn đối với Hoàng thúc luôn luôn kính trọng. Đôi mắt tà mị của Hiên Viên Vô Thương liếc hắn một cái, cười mở miệng: “Tiểu từ nhà ngươi, nâng cốc nói cười mà không gọi Hoàng thúc?”
Đôi mắt tà mị lập tức tập trung trên gương mặt tiểu râu mép kia, hóa trang cả người chẳng ra gì cả, nhìn đến cái ghế, rõ ràng là có dấu vết di chuyển qua, khóe môi như đóa hoa kia cười càng thêm mê người…..
Nhìn thấy nụ cười của hắn, mỗ nữ hốt hoảng, cảm giác sau lưng lành lạnh, thẳng lưng ngồi ngay ngắn, hừ, hiện tại nàng đang nữ giả nam trang, làm sao hắn có thể nhận ra bản thân mình được chứ!
Nhưng càng lúc càng ngồi không yên, khom người đứng lên, mở miệng hàn huyên: “Vị huynh đài này bộ dáng thật phong thần tuấn lãng, diện mạo có thể so sánh với Phan An, hôm nay có phúc được diện kiến, thật là vinh hạnh của tiểu đệ, không biết công tử có hứng thú kết giao bằng hữu?”
Xem nha đầu chết tiệt kia càng diễn càng quá đáng, cánh hoa đào khẽ nhếch lộ ra lúm đồng tiền làm cho dung nhan càng thêm lóe mắt, nốt ruồi giọt lệ xinh đẹp kia càng thêm câu hồn đoạt phách, bờ môi hoa anh đào khẽ mở, một âm thanh có từ tính vang lên: “Tất nhiên là đồng ý, có thể cùng kết giao với tiểu huynh đệ là vinh hạnh của tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-phi-bon-vuong-giet-chet-nguoi/1623803/quyen-1-chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.