Note: Thấy lỗi type nhớ báo tui nha, edit trực tiếp nên hay miss lắm.
Thời điểm Hứa Liêm tỉnh lại vừa lúc vào chạng vạng, ánh mặt trời nóng chảy thành kim, nhuộm sắc trời thành một màu bi tráng lại an tường, có người đang ngồi bên cạnh, hình như đang đọc sách? Hứa Liêm nheo nheo mắt, thật nhanh nhận ra là bóng dáng Đoạn Trù, y há miệng thở dốc, người đàn ông như có cảm giác quay đầu lại, bởi vì đưa lưng về ánh sáng nên vẻ mặt mơ hồ không nhìn rõ, nhưng Hứa Liêm lại cảm thấy thật dịu dàng.
Cửa khoang chữa trị bật mở, Đoạn Trù buông sách xuống, vươn tay ôm lấy người nọ, bế Hứa Liêm ngồi dậy.
Có gì đó không đúng......
Cảm quan nhanh chóng hợp lại, Hứa Liêm nghe thấy tiếng gió thổi qua lá cây xào xạc, thái dương bị ngón tay ấm áp đè lên, y nghe được Đoạn Trù mở miệng nói, " Khép lại rồi. "
" Ừm. " Hứa Liêm tập trung tinh thần, ánh mắt y sáng ngời mà chuyên chú, cứ như thế lẳng lặng nhìn Đoạn Trù, " Thượng tướng, Thủ tướng bọn họ đã đi rồi sao? "
" Đi rồi. " Đoạn Trù cầm lấy cốc nước của mình vặn nắp đưa qua, " Giọng của em khàn cả rồi, uống chút đi. Huấn luyện đã kết thúc, một lát nữa anh đi cùng em đến trạm trung chuyển thu dọn vài thứ, đồ quan trọng đều mang hết đi, căn phòng ở chủ tinh hẳn là em không để lại vật gì quý trọng ha? "
Hứa Liêm thật thà gật đầu, có chút không hiểu ý người kia lắm, " Dọn đồ trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-o-tren-mang-chuyen-chinh-thuc/424093/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.