Trước khi Đoạn Trù tiếp nhận doanh huấn luyện, nơi này là khu vực do Gerry quản lý, tự nhiên anh ta có quyền hạn ra vào. Mira theo anh trai tới, khi thì thân mật kéo tay Gerry, khi thì lại gần cười làm nũng với Gerry. Gerry và Mira không trực tiếp lên lầu, mà đứng ở dưới chờ. " Whoa! Thật sự là nữ thần! Trăm nghe không bằng một thấy a! " " Quá đáng yêu rồi! Tôi nằm mơ cũng muốn cưới một cô gái như vậy! " " Đừng tưởng bở nữa, nghe nói đấy là vị hôn thê của Thượng tướng Đoạn Trù. " " Thật vậy ư? Không phải chỉ là vote trên Tinh Võng sao? Hai nhà đã thương lượng xong rồi à? " Hứa Liêm vô thức bóp chặt ly nước, mãi đến khi hổ khẩu* bị ướt nhẹp, y mới hoàn hồn. Tự nói với bản thân như vậy rất tốt, giống như y mong muốn, Thượng tướng sẽ cưới một người xinh đẹp dịu dàng, gia thế hiển hách. *hổ khẩu là vị trí nối giữa ngón cái và ngón trỏ. Thế nhưng........ Thế nhưng chính tai nghe thấy tin tức này, lại là một phen cảm thụ khác. Một nỗi chua xót không thể ức chế phá tan phòng tuyến xông ra, kích đến bộ phận " Nhân tính" kia không nhịn được mà dao động. Giây lát sau, Hứa Liêm bỗng lộ ra một nụ cười tự giễu. Trong khoảng thời gian này ở chung "hoà bình " với Thượng tướng khiến y thả lỏng quá nhiều, cũng ở trong loại thay đổi âm thầm này sinh ra cảm giác bản thân đối với Thượng tướng có chút khác biệt, nhưng chỗ nào khác biệt? Hứa Liêm suýt chút nữa quên mất ngăn cách giữa hai người bọn họ không chỉ có thành kiến, mà còn một vài thứ tựa như lạch trời vô luận thế nào cũng không vượt qua được. Y không có lý do gì để không vui. Tầng vỏ bọc trong lòng Hứa Liêm một lần nữa mọc ra, khiến y tỉnh táo hơn rất nhiều. Dường như có cơn gió lạnh thổi qua, tang thương bị thổi tung bay tứ tán, lơ lửng trên không trung. * Không quá vài phút Đoạn Trù xuống dưới lầu. Đoạn Trù trông không khác gì bình thường, nhưng Gerry cứ luôn cảm thấy hình như hắn có chút không vui. " Thượng tướng! " Gerry hành lễ. Đoạn Trù gật đầu, ngay sau đó Mira tiến lên, dường như muốn vịn cánh tay hắn, nhưng Đoạn Trù đã nghiêng người tránh đi. Ý cười trên mặt cô gái sượng trân, Đoạn Trù trầm giọng: " Mời. " Gerry thấy thế giơ tay cọ coi chóp mũi, người quen thuộc với anh ta đều biết đây là biểu hiện của tức giận. Tô Việt Nhiên không ở trong phòng quan sát, loại Tu La tràng này có thể chuồn thì chuồn cho lẹ. " Sao vậy hả, không hoan nghênh tôi à? " Sau khi Gerry ngồi xuống một tách trà cũng không được uống, tuy rằng đang cười nhưng trong lòng anh ta vô cùng bất mãn. Đoạn Trù ngồi trên sofa, bởi vì ưu thế chiều cao khi thẳng lưng dậy có một loại cảm giác áp bách, đôi mắt hơi dài híp lại, mọi cảm xúc đều được thu lại gọn gàng, khiến người khác không nhìn ra vui giận. Đoạn Trù chỉ là đột nhiên tò mò, rốt cuộc mình đã làm cái gì khiến anh em Gerry thậm chí toàn bộ gia tộc Canlinger cảm thấy quan hệ hai bên vô cùng tốt? Đoạn Trù đề phòng Nội các, đứng mũi chịu sào ắt sẽ là Perth Canlinger, cho dù không có Hứa Liêm đi nữa, hắn cũng tuyệt đối không cưới Mira. " Tôi đang luyện binh. " Đoạn Trù nhàn nhạt: " Chỉ là cảm thấy phương thức ở chủ tinh có chút bất đồng với những gì ta từng học tập, các người hình như không hiểu cái gì gọi là " hình thức phong bế", làm danh môn quý tộc ắt có được đặc quyền tối cao. " Hai chữ " đặc quyền" kích thích đến Gerry, anh ta tuy là con trai Thủ tướng Perth, nhưng từ nhỏ đến lớn quen độc lập xử lý vấn đề, cho tới tận ngày nay, tuy mượn lực từ gia tộc là chuyện không thể tránh được, nhưng Gerry dám nói 80% thành công là nhờ anh ta tự mình nỗ lực cố gắng. Nhưng chính Gerry không biết, có đôi khi thiếu 1% đều sẽ thất bại trong gang tấc, mà gia tộc mới là trợ lực lớn nhất của anh ta. " Tôi chỉ là muốn đến xem anh có cần hỗ trợ gì không. " Gerry đè thấp giọng nói. Bầu không khí trở nên lạnh lẽo, Mira có chút hoảng hốt nhìn hai người bọn họ. Gerry thực săn sóc em gái, trên mặt khôi phục lại nụ cười, vỗ nhẹ đầu Mira, " Em gái, anh muốn cùng Thượng tướng nói chút chính sự, em ra ngoài đi dạo chút nhé. " " Người đâu. " Đoạn Trù phân phó thủ vệ ở cửa, " Mang tiểu thư Mira đi dạo xung quanh, không cần va chạm với binh lính đang huấn luyện. " " Rõ! " Mira vừa đi khỏi, không khí nhanh chóng tụt xuống âm độ. Gerry không nhịn được: " Anh biết rõ em gái tôi thích anh, anh cần gì mỗi lần đều lãnh đạm như vậy hả? " " Tôi nhớ rõ có một cô gái quý tộc tên Shaka từng cao điệu* bày tỏ tình ý với cậu, vì sao không kết cùng cô ấy? " Đoạn Trù hỏi lại. *phép ẩn dụ về hành động làm một việc gì đó quá trương dương, ai ai cũng biết đến, lộ liễu. Trái nghĩa với khiêm tốn. Gerry sửng sốt, một lát sau không nhịn được cao giọng, " Tôi vốn không thích cô ta! Tôi kết hôn với cô ta làm gì?! " Đoạn Trù bĩnh tĩnh nói: " Đúng vậy." Gerry sững người, sau khi phản ứng lại chợt nổi giận đứng phắt dậy, " Thượng tướng Đoạn Trù, Mira chính là viên ngọc quý của gia tộc Canlinger chúng tôi! " Đoạn Trù nói tiếp: " Cho nên tôi mới nói, đặc quyền quý tộc ở chủ tinh khiến người ta nghẹn họng trân trối. " Gerry bị Đoạn Trù mỉa mai đến bốc khói, " Làm sao hả, anh cảm thấy gia tộc chúng tôi đang uy hiếp anh? Cưỡng ép anh chấp nhận Mira? " " Các người ai cũng không uy hiếp được tôi. " Đoạn Trù ngoài cười nhưng trong không cười, " Tôi chỉ là muốn nhắc nhở cậu, Nội các và tôi có quan hệ gì. " Đầu bị một chậu nước lạnh dội lên, Gerry nhìn Đoạn Trù, như về tới cái ngày người này hay tin cha mình chết trận, bị phân đến Miller Star, dáng vẻ hờ hững, bình tĩnh, bất định, tựa như mây đen vần vũ đang ấp ủ một cơn gió bão không thể lượng trước. Hai năm sau Đoạn Trù trở về, Gerry vốn tưởng tằng tất cả đã kết thúc, công tác phục hồi văn vật sẽ khiến hắn hiểu ra Nội các mới là đường ra duy nhất. Nhưng giờ phút này Đoạn Trù ngồi đây, cười nhạo anh ta ngây thơ vô tri. Gerry muốn buông ra vài ba câu tàn nhẫn, nhưng Đoạn Trù đã chọc phá tầng giấy mỏng này, khí thế hoàn toàn thay đổi, hắn một tấc cũng không nhường, Nội các quyền quý cái gì, hắn cũng không để vào mắt. " Được. " Gerry gật gật đầu, " Lời ban nãy anh coi như tôi chưa nói gì cả, nhưng mà thượng tướng, xin đừng thương tổn em gái tôi. " " Nếu tâm tư của cô ta còn dính lên người tôi, vậy thì không thể tránh né. " Thượng tướng thu liễm lệ khí, thậm chí nhìn qua có vẻ rất dễ nói chuyện: " Tôi sẽ cố gắng hạ thấp thương tổn nhất có thể. " Gerry giận đến đau họng. Trong sân huấn luyện—— Mira đi theo vệ binh dạo quanh toà nhà, khiến một đám binh lính đầu óc không còn đặt lên huấn luyện. Mira thực hoảng hốt, cô ta nhận ra mọi chuyện không đi theo dự tính, hoặc là nói Đoạn Trù chưa bao giờ cho cô cơ hội này. Năm mười sáu tuổi ấy nhìn thấy Đoạn Trù qua Tinh Võng, cô liền mê muội thật lâu, mẹ cô sau khi phát hiện không chỉ không ngăn cản, mà còn nói Đoạn Trù là một nhân tài hiếm có, được Nội các gọi là " Hy vọng tương lai", vì vậy Mira ái mộ càng sâu. Nhưng Đoạn Trù còn ưu tú hơn cả trong tưởng tượng của cô, nhanh chóng đánh bại dị chủng ở biên cảnh, chiến công trác tuyệt, trở thành thượng tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử. Ngày lễ trưởng thành năm ấy, Mira đem một mảnh lụa trắng gài lên đỉnh đầu, ảo tưởng có thể gả cho Đoạn Trù. Hôn nhân của Đoạn Trù chú định là không tầm thường, mà cô là người có khả năng nhất. Nhưng trăm triệu không ngờ tới cha của Đoạn Trù dẫn dắt quân đoàn Diều Hâu chiến bại, tất cả mọi người đều tiếc hận Đoạn Trù bị ảnh hưởng bởi chuyện này, một thiên tài quân sự cứ thế bị đưa đến Miller Star mai một năng lực, nhưng giờ đây thế cục đã ổn định, đừng nói là Nội các, ngay cả Mira cũng phát hiện tuy Đoạn Trù đã từng hoàn toàn mất đi, nhưng hắn cũng tuyệt đối tự do. Mira không quá xác định, thân phận gia tộc Canlinger liệu có đủ để Đoạn Trù liếc mắt coi trọng hay không, cô không thể nhìn thấy một chút tình ý nào từ đôi mắt người đàn ông ấy dành cho mình, dù có là thương hại. Mira cúi gằm mặt bước đi, càng nghĩ càng thấy khó chịu, một người vừa bước ra khỏi cửa hông, giây tiếp theo đang định rụt chân lại, vẫn bị Mira tinh mắt phát hiện, " Tô Thượng tá! " Tô Việt Nhiên: "......" Mấy người không phải đang ngồi trên lầu à? Sao lại xuống dưới rồi? " Tiểu thư Mira. " Bản lĩnh đổi sắc mặt của Tô Việt Nhiên cứ phải gọi là thượng thừa, lập tức lộ ra một nụ cười bác ái, " Ngài đang đi dạo đấy à? Vậy ngài cứ tiếp tục nhé. " " Tô Thượng tá xin đợi đã! " Mira gọi người lại, ánh mắt chân thành: " Tôi có thể nói chuyện với ngài một lát không? " Tô Việt Nhiên: "......" Vệ binh lùi lại một chút, Mira đứng bên cạnh Tô Việt Nhiên, e lệ nhẹ nhàng hỏi: " Tô Thượng tá, quan hệ của các ngài tốt như vậy, vậy ngài có biết anh ấy..... thích dạng người nào không? " Tô Việt Nhiên thoáng nhìn Hứa Liêm ở đằng kia đang hít xà, đột nhiên nảy ra một ý tưởng: " Ây dàaaa, có nghe cậu ta nói qua. " Ánh mắt Mira lập tức sáng ngời. " Tóc không cần quá dài, tốt nhất là hơi xoăn một chút, cậu ta nói sờ lên cảm xúc rất tuyệt. " Mira nhìn mái tóc thẳng dài đến eo của mình, tuy rằng tiếc nuối, nhưng vẫn muốn lát nữa về nhà làm xoăn nóng. Tô Việt Nhiên tiếp tục nói: " Còn có bình thường hay kiệm lời, an tĩnh một chút mới tốt, không quấy rầy cậu ta công tác. " Mira nhanh chóng sờ sờ khoé miệng, nghĩ thầm đúng thế, ngôn đa tất thất*. * thành ngữ về nói nhiều sẽ hớ miệng, nói sai mất lòng người khác. Tô Việt Nhiên liếc Mira một cái, lặng lẽ lắc đầu: " Cuối cùng chính là nhất định phải biết đánh. " Mira: " Hả? " Tô Việt Nhiên đối diện với cô, kiên định nói: " Đúng vậy đó, nhất định phải biết đánh nhau nha, kề vai chiến đấu cùng cậu ta, có thể giết dị chủng, cái kiểu mà vừa mạnh vừa đẹp ấy. " Lại lo lắng Mira dò ra được Hứa Liêm, Tô Việt Nhiên cố ý ném một quả bom khói, " Tôi còn nhớ rõ có lần ở tinh cầu biên cảnh, chúng tôi đi vây bắt một tổ chức hạng ba giả mạo quân đội, được một vị nữ anh hùng ở bản địa hỗ trợ. Úi chà chà mỹ nữ kia không hề giống chủ tinh bên này chút nào, dáng người siêu bạo! Cổ chỉ mặc áo thun đen với quần short, dáng vẻ cầm súng kia thật sự là cân quắc không nhường tu mi*! Bách phát bách trúng! Ngũ quan lại còn không tệ nhé, phong cách thì hoang dã, thân thủ cứ như là con báo xuyên qua rừng rậm ấy! " *thành ngữ chỉ người phụ nữ khí phách tài năng không thua kém, thậm chí hơn cả nam giới. Tô Việt Nhiên càng nói càng hăng say, cuối cùng ném ra một quả bom khiến Mira hoa mắt ù tai: " Xong việc Đoạn Trù còn nói, kiểu phụ nữ này thật quá mạnh mẽ! " Mira: "......" Thật sự từng có một nữ anh hùng như vậy, cũng đích xác từng có chuyện như thế, nhưng người lúc đó lưu luyến nhìn bóng dáng người ta lại là bản thân Tô Thượng tá, gu của anh chính là kiểu này, xong việc còn đặc biệt nhờ người chạy đi hỏi thăm, ai mà ngờ nữ anh hùng đã kết hôn rồi, con cái cũng đã lên ba. Tô Việt Nhiên lúc ấy như sét đánh giữa trời quang, ruột gan đứt từng khúc, lôi kéo Đoạn Trù uống rượu cả đêm. Đây là lần đầu tiên Tô Thượng tá động lòng, ai ngờ tình yêu ngọt ngào còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc. Mira gian nan nặn ra từng chữ: " Thượng tướng thật sự thích kiểu đó ư? " " À há. " Tô Việt Nhiên chắc như đinh đóng cột, " Trăm phần trăm luôn ấy! " Tô Việt Nhiên cứ nghĩ nói đến vậy rồi Mira sẽ biết khó mà lui, nào dự đoán được có thêm rắc rối mới tìm đến. Gerry xuống lầu, Mira đang mất hồn mất vía cũng đi theo anh ta rời khỏi. Đoạn Trù tiễn xong đôi anh em này chân mày mới chịu giãn ra, vừa lúc tiếng huýt còi vang lên, báo hiệu đợt huấn luyện này kết thúc. Đoạn Trù theo bản năng tìm bóng dáng Hứa Liêm trong đám đông, đối phương cũng đã trông thấy hắn, nhưng chỉ vừa đối diện tầm mắt Hứa Liêm liền quay đầu đi mất. Đoạn Trù: "? " Tô Việt Nhiên chú ý tới, thấp giọng hỏi: " Cãi nhau à? " Đoạn Trù: "......" Nhưng hắn có làm cái gì đâu? Hứa Liêm đang rửa tay thì nhận được tin nhắn: [ Lên đây. ] Lần này từ chối luôn, [ Tôi rất bận, Thượng tướng. ] Đoạn Trù: "??? " Hứa Liêm không hề nhận ra rằng cách này của y đâu phải là duy trì khoảng cách, mà là cáu kỉnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]