Hứa Liêm không hề cố ý nói cho dễ nghe, mà là khi tất cả cảm xúc và tâm nguyện không thể nói bằng lời, y học được cách nhìn về phía sao trời trong vũ trụ, tựa như một tín đồ thành kính, không cần kiêng dè mà than thở phiền não.
Chu Mính Tình nhìn Hứa Liêm, vẻ mặt từ oán giận dần chuyển sang bất đắc dĩ, cuối cùng cô khẽ cười, " Đành vậy, thế là em đã bị từ chối hoàn toàn rồi. "
Hứa Liêm vẫn nhẹ nhàng như cũ, " Trời lạnh, tôi đưa ngài quay về. "
Chu Mính Tình cùng y đi đến dưới mái hiên, có bông tuyết nho nhỏ rơi trên mặt, cô bỗng xoay người, nghiêm túc mở miệng: " Thiếu tá, nếu có một ngày anh thông suốt rồi, muốn bắt đầu một đoạn tình cảm mới, có thể ưu tiên suy xét đến em không? "
Hứa Liêm kinh ngạc với sự chấp nhất của Chu Mính Tình, đôi mắt của cô dưới bầu trời đêm tựa như vì sao sáng ngời, tuy trong lòng y biết sẽ không có một ngày như vậy, nhưng không nhẫn tâm làm Chu Mính Tình thất vọng lần hai, do dự chốc lát vẫn gật đầu, " Được, nhưng ngài cũng phải đồng ý với tôi, vĩnh viễn không cần chờ đợi, nếu gặp được người thích nhất định phải giống như hiện giờ thẳng thắn bày tỏ. Tôi tin sẽ không có vị thân sĩ nào có thể từ chối ngài. "
Chu Mính Tình được dỗ đến vô cùng cao hứng, lúc cúi đầu chóp mũi ê ẩm chua xót, nghĩ thầm người tốt như vậy vì sao Thượng tướng lại không nhìn ra cơ chứ?
Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-o-tren-mang-chuyen-chinh-thuc/424080/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.