Chương trước
Chương sau
Note: Mấy nay vớ được hai bộ đam ngon qué nên kệ edit đi đọc truyện đã =)) Dù sao cũng không có ai hóng upd nên làm biếng cái
Sau khi được Nội các phê duyệt, Hứa Liêm ở lại trạm trung chuyển dưỡng thương thêm một tuần.
Nơi đây mỗi ngày đều có tin tức như hoa tuyết dũng mãnh tràn về, muốn vào trạm phải liên tục thẩm tra đối chiếu danh tính. Đoạn Trạch đã được đón đi, nên dù là Tô Việt Nhiên cũng chưa có cách nhét bác sĩ vào trạm.
Cũng may còn có Colin.
Anh ta khác với Hứa Liêm, người kia là vì đắc tội Triệu Lộc Sơn nên mới bị "sung quân" tới đây, mà bản thân anh ta đã ở trạm trung chuyển suốt 5 năm. Tuy hai người mới chỉ cộng tác mấy tháng, số lần giao lưu rất ít, nhưng không biết sao khi Đoạn Trù muốn đem một ít thuốc đặc trị gửi cho Hứa Liêm liền ưu tiên lựa chọn Colin, chàng trai trẻ với vẻ mặt ôn hoà, như tinh vân mềm mại rải rác trong vũ trụ.
" Thiếu tá, đây là thuốc ngày hôm nay. " Colin bước vào văn phòng, đặt hộp thuốc lót dưới tập văn kiện, đem chúng giao cho Hứa Liêm. Hiện nơi này không được phép gián đoạn camera theo dõi, cũng may lúc nói chuyện hạ thấp giọng, sẽ không bị ghi lại.
Hứa Liêm cầm số liệu được in ra, thấy thế hơi mỉm cười.
Colin có chút sửng sốt, hắn lần đầu tiên thấy kiểu cười này, không phải lạnh lẽo trống rỗng, mà như nắng ấm rơi vào rừng rậm, trải qua tầng tầng sàng lọc, lưu lại ánh sáng ấm áp rực rỡ nhất, bừng bừng sinh cơ.
Khó trách, Colin nghĩ bụng, khó trách thượng tướng thích thiếu tá đến thế.
Đoạn Trù thích Hứa Liêm, mặc cho Tinh Võng biến tướng nói quan hệ hai người nát bét đến cỡ nào, Colin cũng chưa bao giờ hoài nghi.
Đồng dạng tin tưởng bọn họ là chân ái còn có nghị viên phu nhân nhà Lục Tư Ân - Julian.
Julian thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, nếu không có Hứa Liêm và Đoạn Trù, cô chắc chắn đã mất mạng trong vụ nổ ấy, chứ đừng nói còn hạ sinh một công chúa nhỏ.
Thời đại tinh tế đã không còn cần ở cữ lâu như trước, Julian tu dưỡng nửa tháng đã hoàn toàn hồi phục, cô nhớ thương chàng trai trẻ băng qua khói lửa súng đạn ngày ấy, vì thế chọn hôm nay mang theo canh gà tới cửa.
Cô lấy được giấy thông hành từ tay ông xã, sẽ không bị ngăn trở khi đến trạm, nhưng nhất định sẽ có người trông thấy.
" Lục phu nhân? " Hứa Liêm thấy sắc mặt cô ấy hồng hào bóng nhuận, không còn vẻ tái nhợt tuyệt vọng khi ở bệnh viện nữa, y có chút kinh ngạc cũng có chút kinh diễm.
Julian từng là một ca sĩ, được fan hâm mộ mệnh danh rằng "Chiếc cổ họng Thượng đế từng hôn qua", không chỉ thanh âm động lòng người mà nhan sắc cũng thuộc nhất đẳng, đặc biệt là khi cười rộ lên, sao trời cũng phải ảm đạm mấy phần.
Như vậy xem ra Lục nghị viên nhất kiến chung tình, không màng thân phận mãnh liệt theo đuổi cô ấy cũng là hợp lý.
" Buổi trưa tốt lành, Thiếu tá. " Julian nhìn nhìn chân y, thấy chàng trai đi lại bình thường mới yên lòng. Cô vừa nói vừa mở hộp giữ ấm, hương canh gà nồng nàn tức khắc xua tan không khí buồn tẻ trong văn phòng.
Colin hung hăng hít một hơi, trong khoảng thời gian gần đây toàn ăn cơm dinh dưỡng mềm nát vô vị, đầu lưỡi sắp chết lặng tới nơi rồi, cái thứ canh gà này dù không ăn được thì hít thêm tí cũng tốt lắm ý.
Thành viên Nội các hưởng thụ đặc quyền, càng đừng nói tới Dư gia* là danh môn ở chủ tinh, hầm một con gà không phải vấn đề lớn. Mà Hứa Liêm gần đây bị Colin trông coi kĩ lưỡng, uống thuốc uống đến mất cả vị giác, giờ phút này ngửi thấy mùi canh gà cũng vô thức nuốt nước bọt, y nhìn ra được sự chân thành của Julian liền không khách sáo nữa, gọi Colin, " Trung uý, qua đây. "
*Chả hiểu nổi, gốc là Dư Lị An, cái tên 100% không thoát được phiên âm từ tên tiếng Anh, thậm chí tg còn phiên âm lỗi ấy chứ, đúng chuẩn là Zhu li an = Julian, chứ (Dư Lị An)Yu Li An nó lại thành Yulian tên nam người Nga, nếu là Yuliana thì mới là tên nữ. Nhưng giờ tg bốc ra Dư gia làm tôi kẹt não cmnl, thế rốt cuộc là tên chuẩn Trung hay Hoa kiều kiểu Lian Dư...? (Đầu chó mệt mỏi khóc.jpg) Thôi bug này tạm để đấy tính sau.
Ps: Đọc lại mới biết Lục Tư Ân không màng thân phận theo đuổi, mà Julian nhà danh môn thế hoá ra ông Lục mới là người nghèo vượt khó ư ( đầu chó khóc cười.jpg)
Colin được ưu ái mà choáng váng, " Không cần đâu Thiếu tá, đó là cho ngài bồi bổ thân thể......."
" Anh đều nhịn ba ngày rồi, cũng nên bồi bổ. " Hứa Liêm ngữ khí cường ngạnh, Colin không từ chối nữa, hoan hỉ chạy đến.
Julian cảm thấy hầm một con gà là quá thiếu, thầm tự trách mình không chu toàn, vội vàng mở một túi khác lấy bánh mì ra, " Cái này là tự tay tôi làm, mọi người nếm thử xem. "
Đầu lưỡi của Colin thiếu điều muốn mọc cánh bay.
Hứa Liêm được ăn một bữa ngon, tâm tình thoải nên mái sắc mặt cũng khá hơn.
" Có thích không?" Julian ngồi ở đối diện, hai bàn tay giao nhau đặt hờ một bên cằm, có vẻ trí thức lại ưu nhã. " Nếu thích thì ngày mai tôi lại đem tới nhé. "
" Không thể." Hứa Liêm vội vàng từ chối, " Trạm trung chuyển người đến người đi hỗn tạp, sẽ có thể ảnh hưởng đến an toàn của ngài, hơn nữa không cần quá thân cận với tôi, sẽ không tốt cho ngài. "
Julian hoàn toàn không để ý những điều này, nhưng không lay động được quyết định của Hứa Liêm nên đành phải hứa sẽ không tới, nhưng một ít đồ bồi bổ vẫn sẽ nhờ người đưa đến.
Julian ngồi thêm mười phút rồi mới ra về.
Vốn tưởng chuyện này kết thúc ở đây, ai ngờ ba ngày sau trên Tinh Võng tuồn ra hình ảnh Julian xách theo canh gà đến trạm trung chuyển. Fan hâm mộ chỉ liếc mắt cũng nhận ra nữ thần khí chất cao nhã, ban đầu mọi người đều cho rằng cô ấy đến thăm Lục nghị viên, vì đôi vợ chồng nhà người ta sau khi kết hôn vẫn luôn chăm chỉ phát cơm chó, ai ngờ có người phát hiện cả ngày hôm đó Lục nghị viên vẫn ở trong chủ tinh, cho nên.... Julian đến gặp ai?
Đây là một thời đại nếu không cực lực che giấu thì sẽ chẳng có bí mật nào không thể đào ra.
Tối hôm đó có người tung lên một tấm ảnh, hình như là chụp ở cửa phòng, tuy chất lượng ảnh có hơi mơ hồ nhưng có thể nhận ra người phụ nữ trong hình là Julian, mà vị còn lại dáng người thon dài, ngọn tóc dài hơi xoăn.......
[ Ể kia là Hứa Liêm phải không nhỉ? ]
[...... Tui hoài nghi phương thức ngủ dậy của tui không đúng, Julian đi đưa cơm cho Hứa Liêm?! ]
Trong lúc nhất thời đủ loại ngôn luận nổ ra trên Tinh Võng, có người thậm chí còn nghi ngờ phải chăng Julian và Hứa Liêm đang cùng nhau âm thầm trồng sừng trên đầu Lục nghị viên?!
Bậy nào! Lục nghị viên Lục Tư Ân dựa vào thành tích xuất sắc tiến vào Nghị viện ngay khi vừa tốt nghiệp, là một truyền kỳ có tầm ảnh hưởng không nhỏ trong giới chính trị, hơn nữa năng lực công tác tuyệt hảo nhan sắc lạnh lùng, hắn vẫn luôn đứng top 3 trong cuộc tuyển cử mười hai nghị viên.
[ Julian có phải là điên rồi hay không....]
Nhóm fan hâm mộ sợ ngây người, nhất thời không ai dám lên tiếng biện hộ cho nữ thần, khiến tài khoản Tinh Võng của Julian bị chìm trong biển nước miếng.
Mà ba tiếng sau khi tin tức lên men, Julian thức dậy sau giấc ngủ trưa nhìn thấy đám ngôn luận quá khích bay đầy trời Tinh Võng, cô chỉ khinh miệt cười, đăng một tấm ảnh công chúa nhỏ mũm mĩm nhà mình ngủ thật ngọt ngào kèm caption: [ Vào cái ngày dị chủng xâm lấn ấy tôi bị kẹt trong bệnh viện khu 5, lúc đó chỉ còn 3 phút nữa là bom áp nhiệt sẽ phát nổ, nếu không nhờ Thiếu tá Hứa Liêm cùng Thượng tướng Đoạn Trù liều mạng cứu ra thì tôi đã tan xương nát thịt từ lâu rồi. Bọn họ đều là ân nhân cứu mạng của tôi, chuyện đưa cơm bày tỏ lòng biết ơn này Lục tiên sinh nhà tôi cũng biết, có vấn đề gì sao? ]
Đây là tin tức Nội các còn chưa công bố, hiện tại Julian tự mình xác nhận, trong khoảnh khắc đã lật đổ toàn bộ những lời bàn tán tiêu cực.
Tinh Võng như bị ném cho một quả bom nhiệt áp, nhất thời náo nhiệt không thôi.
Nhóm fan đau lòng nữ thần vội vã hỏi thăm sức khoẻ, nhóm người khác thì kịch liệt thảo luận chuyện này, sau đó xuất hiện một bình luận, [ Hứa Liêm có thể làm được điều này à? ]
Julian vân đạm phong khinh ném xuống một quả bom, [ Mấy người lúc trước chẳng phải còn đang tìm kiếm phi công lái máy bay phối hợp hoàn mỹ với Thượng tướng trong video chiến đấu hay sao? ]
[ Không, nữ thần ơi đừng nói nữa, tụi tui không muốn........ ]
Julian: [ Chính là Hứa Liêm đó. ]
Mọi người:........
[ Tôi không quan tâm Tinh Võng đã bóp méo Hứa Liêm như thế nào, nhưng đối với tôi cậu ấy là một người phi thường dũng cảm, chính trực, thậm chí không gì cản được. Các người không thể chỉ vì hắn thích ai đó liền ba người thành hổ*, bôi đen một người anh hùng thành tên hề, ít nhất vào lúc chúng ta tránh trong khu tị nạn, là người này anh dũng quên mình, phối hợp với Thượng tướng phá huỷ kho nhiên liệu phi hạm, chủ tinh mới có thể biến nguy thành an. ]
* thành ngữ chỉ lời đồn đại quá nhiều sẽ khiến người ta tin là thật.
Julian lạnh lùng gõ chữ: [ Thành kiến không thể bôi nhọ anh hùng, bất cứ là khi nào. ]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.