Uy Hoắc hận Đoạn Trù đến ngứa răng, hiện giờ đã có đủ lợi thế, tự nhiên một lời cũng không muốn nói thêm.
Đối với chuyện này Đoạn Trù không quan tâm lắm, sớm muộn gì mình cũng sẽ có tin tức, chút trò vặt của Uy Hoắc không chọc tức được hắn.
Trước khi viện quân Miller Star và tinh cầu số 2 cập bến, phi hạm của Uy Hoắc đã bay khỏi tuyến phòng thủ của chủ tinh.
Sau khi gió ngừng mưa tạnh, đám người Nội các lại được nước nhảy lên như tôm cá.
Nghị viên Carter trợn to đôi mắt ưng đặc trưng của mình, làm chó săn của Camo White, gã ta kiên định quán triệt tuyệt đối ý chí của " Chủ nhân ", hùng hổ "giết" vào trạm trung chuyển, vừa trông thấy Đoạn Trù câu đầu tiên chính là: " Vì sao muốn thả Uy Hoắc chạy mất?! "
Tô Việt Nhiên đứng một bên tức khí, còn chưa kịp nói gì liền nghe thấy Đoạn Trù bình tĩnh trả lời: " Thượng tướng Camo White cảm thấy tôi phán đoán sai lầm? Đương nhiên, hiện tại tôi có thể lập tức phái người truy kích Uy Hoắc, sau đó gã chó cùng rứt giậu, xách đám vũ khí và kho nhiên liệu còn dư bắn chủ tinh nổ thành bãi bùn, tổn thất thương vong của dân chúng sẽ do Nội các gánh vác hết thảy, ông thấy sao? "
Carter có hơi sợ hãi khi đối diện với con ngươi mang theo sát khí của Đoạn Trù, lại nghe một phen lời lẽ như vậy, khí thế tắt ngóm.
" Người tránh ở khu tị nạn không có tư cách chỉ huy tôi chiến đấu như thế nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-o-tren-mang-chuyen-chinh-thuc/424074/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.