Edit: Mộc Tử Đằng
Ngày hôm sau Trình Tư Miên sửa soạn xong thì chuẩn bị rời nhà đi học.
Lúc đi đến chỗ huyền quang cô thấy Tô Hiển Ngôn cũng ở đó, cô thuận miệng hỏi một câu: “Đến công ty à?”
“Ừ.” Tô Hiển Ngôn nhìn cô: “Tiện đường đưa em đi học luôn.”
“Được nha!” Có xe đi nhờ tốt quá còn gì.
Trình Tư Miên mang giày xong đứng đó chờ, Tô Hiển Ngôn mới mở cửa được một nữa đột nhiên quay đầu nhìn cô: “Trình Tư Miên.”
“A?”
“Đồng phục chỉnh trang như vậy là xong rồi à?”
Trình Tư Miên vội vàng quan sát chính mình, nút áo đã cài hết, váy cũng rất chỉnh tề, không có chỗ nào không đúng cả, cô nghi ngờ ngẩng đầu nhìn lại anh.
Tô Hiển Ngôn: “Váy kéo thấp xuống, còn cà vạt nữa, mau sửa lại, không được mang lỏng lẻo như vậy.”
Trình Tư Miên: “A?”
Tô Hiển Ngôn mặt không đổi sắc nói: “Tôi nhớ quy định mặc đồng phục ở trường của em không phải như vậy, hình như váy phải qua gối.”
Trình Tư Miên ho khan một cái, không ngờ Tô Hiển Ngôn lại chú ý nhiều đến như vậy, “Đồng phục ở trường mặc như vậy xấu muốn chết, tôi đã lén mang váy đi sửa, hơn nữa áo sơ mi cũng bóp lại cho nhỏ hơn.”
Tô Hiển Ngôn dĩ nhiên biết cô đã sửa đồng phục, từ lần đầu tiên anh đưa cô đi học đã phát hiện ra điều này, chẳng qua là chưa nói mà thôi. Thời tiết hiện tại có hơi lạnh, anh thấy đôi chân cô lộ ra ngoài như vậy nên mới cau mày nhắc nhở một câu.
“Lần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-noi-ta-deu-nghe/97455/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.