Nếu là lúc trước, Trình Tư Miên tuyệt đối không chút chùn tay liền ra tay đánh người, nhưng hiện tại, cô không có tâm lực.
“Buông tay.” Cô giận tái mặt nhìn ba cô gái tóm lấy cô, “Bạn học, các người có thể có chút chí khí hay không, Lâm Ánh Hàm bảo các người làm cái gì thì các người làm cái đó sao?”
Ba cô gái kia cũng không phải là người lương thiện, nhưng vào thời điểm này mà Trình Tư Miên còn nói ra những lời châm chọc như vậy, không khỏi làm các cô sửng sốt, “Liên, liên quan gì tới cô.”
“Chỉ là, nghe Ánh Hàm nói trước kia cô rất lợi hại, làm sao bây giờ lại sợ hãi như vậy?”
Lâm Ánh Hàm nghe được đắc ý nở nụ cười một tiếng, đến gần rồi nâng tay lên vỗ vỗ mặt cô, “Không phải là sợ hãi sao, Trình Tư Miên, xem bây giờ còn ai có thể đứng về phía cô nữa!”
“Lấy tay cô ra khỏi người tôi, cô tin hay không, tôi...”
“Này... Trình Tư Miên?” Một đạo thanh âm yếu ớt đột nhiên truyền đến, dập tắt ngọn lửa giữa hai người đang giương cung bạt kiếm.
Trình Tư Miên khựng lại một chút, nghiêng đầu nhìn về phía giọng nói phát ra.
“Cô nói tin hay không cô sẽ làm cái gì?”
Nói xong lại thấy Trình Tư Miên không trả lời, Lâm Ánh Hàm liền nhìn về phía người tới, “Cô là ai. Đi qua một bên, không liên quan đến cô.”
“Tôi... Các người, các người đang làm gì.”
Người tới đúng là Phó Tử Văn, cô tan học cũng hay đi đường này, vừa rồi xa xa cảm thấy người kia giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-noi-ta-deu-nghe/97433/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.