- Anh và Kì Liên đã ngủ cùng với nhau rồi sao? Trong chính ngôi nhà này?
Hàn Nhậm Phục không nghĩ sẽ có ngày Tiêu Ý Nhã hỏi mình chuyện này, nhất thời không biết phản ứng thế nào. Hắn nhíu mày không vui, hỏi lại.
- Thì sao?
Tiêu Ý Nhã sớm đã chết tâm, khi thấy hắn thừa nhận, trong lòng ngoài chua xót thống khổ thì cũng không còn gì nữa. Nhưng cô vẫn muốn xác minh, muốn lần cuối giúp hắn rồi buông bỏ.
- Đã ngủ bao nhiêu lần? Cách đây bao nhiêu lâu?
Hàn Nhậm Phục rất ít khi lộ vẻ mất bình tĩnh, không trả lời câu hỏi này. Chỉ dùng ánh mắt thâm sâu lạnh lùng nhìn cô.
Tiêu Ý Nhã cũng không e dè trước mặt hắn nữa, nhàn nhạt hỏi tiếp.
- Anh và cô ấy đã có con rồi?
Hàn Nhậm Phục ngả người về phía sau, ánh mắt ngày càng lạnh nhạt, gật gật đầu. Hắn nói.
- Đợi vài ngày nữa khi mẹ tôi ra nước ngoài, cô hãy chuyển ra ngoài sống đi. Tôi sẽ trợ cấp phí sinh hoạt và học phí hàng tháng cho cô. Kì Liên đang mang thai, tôi cũng không muốn nhìn thấy em ấy khó chịu.
Ý Nhã chua xót cười, nước mắt cũng theo đó mà chảy ra. Hàn Nhậm Phục, hắn cũng chỉ được đến thế. Ngay từ đầu hắn vốn đã chán ghét cô, còn hận cô chen vào mối quan hệ giữa hắn và Kì Liên.
Kì Liên nói nếu không có cô, hai người đã sớm kết hôn từ lâu.
Cô rời đi là điều đương nhiên.
"Nhưng Hàn Nhậm Phục, nể tình ngày hôm ấy trong đám tang cha mẹ tôi, anh thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-nham-phuc-hoi-han-da-muon/245666/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.