Chỉ thấy phụ thân của hắn đang lảo đạo chạy về phía nhà, toàn thân nước bùn, mặt mũi tràn ngập máu tươi.
Cách không xa sau lưng gã có ba đứa trẻ đang cười toe toét đuổi theo, không ngừng dùng đá và bùn ném phụ thân hắn.Tuy rằng Lý Diên Khánh cũng không thích phụ thân triều Tống này, nhưng thích hay không là chuyện nhà đóng cửa bàn sau, khi người ngoài bắt nạt phụ thân hắn, hắn lại không thể khoanh tay đứng nhìn.- Đại Hắc, đi cắn chúng!Lý Diên Khánh mở cửa sân, Đại Hắc gầm lên giận dữ, nhảy phốc ra ngoài.Đại Hắc thế tới hung hăng, lập tức xông qua bên cạnh Lý Đại Khí.
Lý Đại Khí chấn động, thoáng đứng vững.
Gã thấy chó lớn nhào về phía ba người, nóng vội đến độ gã dậm chân:- Mau trở lại!Đại Hắc lại không để ý tới gã, nó phẫn nộ nhào tới ba tên ác đồng.
Ba người sợ tới mức hô lên sợ hãi, quay người trốn đi, giống như con thỏ chạy không thấy tăm hơi, xa xa còn nghe thấy tiếng kêu gào của Lưu Phúc Nhi.- Không xong, lúc này gây họa lớn rồi.Lý Đại Khí nóng vội không biết làm thế nào mới tốt.
Gã vội vàng đuổi tới, không bao lâu lại chán nản thất vọng trở về, người và chó cũng không thấy bóng dáng.Lúc đi vào sân nhỏ, gã hung hăng đá văng cửa sân, nghiến răng nghiến lợi nói:- Ta không thể không làm thịt con chó kia!- Nếu là con, con sẽ hung hăng đánh ba tên vương bát đản kia một chầu, tuyệt đối sẽ không đá cửa nhà mình, càng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2515102/chuong-2.html