Lý Diên Khánh hơi sững sờ, hắn hoài nghi mình có nghe lầm hay không.
Vương Quý, Thang Hoài, như vậy Nhạc Phi chẳng phải ở nơi này?Mặc dù Lý Diên Khánh biết Nhạc Phi cũng là người huyện Thang Âm Tương Châu, tuổi của Nhạc Phi lúc này hẳn cũng chỉ bằng mình, huyện Thang Âm diện tích vài trăm dặm, hơn trăm thôn trang lớn nhỏ, tin tức bế tắc, giao thông không tiện.
Vốn họ rất khó gặp nhau, không ngờ ngày đầu tiên đến trường hắn liền gặp được hai nhân vật có liên quan tới Nhạc Phi, Vương Quý và Thang Hoài.Lý Nhị lại hết sức sợ hãi:- Ta đi gọi tỉnh sư phụ!Gã vừa định chạy đi, Lý Diên Khánh đã kéo gã lại.- Đừng ngốc!Đánh thức Diêu sư phụ, người bị nghỉ học đầu tiên chắc chắn là hắn.Lý Diên Khánh nhảy xuống tường thấp, trực tiếp tới đón.Lý Nhị chợt nhớ tới Khánh ca nhi ngay cả Huyết Lang cũng giết chết được, còn sợ Vương Quý Thang Hoài sao? Lá gan của gã bay trở về, cũng nhảy xuống tường đi theo Lý Diên Khánh.Hai tiểu quan nhân nhà giàu trước mắt một người dáng dấp cao gầy, một người dáng dấp lùn khỏe chắc nịch.
Lý Diên Khánh nhận ra người lùn khỏe kia, hôm nay gã lắm miệng bị sư phụ dùng roi trúc quất một trận, đoán chừng gã chính là Quý Thiên Vương cái gì đó!- Kính hai vị tiểu anh hùng đã lâu!Mặc dù tuổi của đối phương còn lớn hơn hắn, nhưng Lý Diên Khánh vẫn dùng giọng điệu nửa thật nửa đùa ôm quyền thi lễ với họ.- Tiểu tử, có biết quy củ Lộc Sơn Đường hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2515075/chuong-15.html