Không nghĩ tới lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Lý Diên Khánh ngồi xuống bên cạnh gã, lo lắng hỏi:- Danh ngạch nhường cho người nào?Vương Quý thút tha thút thít nói:- Danh ngạch tặng cho Nhạc Ngũ ca!Lý Diên Khánh ngạc nhiên, lại là tặng cho Nhạc Phi, vậy còn khóc cái rắm! Khó trách cả buổi sáng gã không nói chuyện với Nhạc Phi.Vương Quý lau nước mắt nói:- Ta không ghén ghét Ngũ ca, chỉ là… ta muốn đi cùng các ngươi.- Chờ một chút!Lý Diên Khánh nghe ra chút manh mối, vội vàng hỏi:- Cái gì gọi là đi cùng chúng ta, có liên quan gì tới ta sao?Vương Quý kinh ngạc nhìn hắn:- Ngươi không biết à? Năm nay Lý Phong không đi, danh ngạch Lý gia cho ngươi rồi.Lý Diên Khánh nháy mắt, tin tức này quá đột ngột, hắn chưa hề chuẩn bị tâm lý.
Sau nửa ngày, hắn hỏi:- Để ta đi? Đây là ai quyết định?- Tổ phụ ta nói là sư phụ đề nghị cho ngươi đi, Tộc trưởng các ngươi đáp ứng.Hóa ra là Diêu sư phụ, tin tức này quả thực vượt qua dự đoán của Lý Diên Khánh, xem ra sư phụ cũng không ghét mình!Hắn gãi đầu nói:- Nhưng ta ngay cả Hội Đồng Tử làm gì cũng không biết, chúng ta đi làm gì?- Nghe nói là võ đài, dùng các loại chiêu số đánh bại đối phương, chẳng qua là dùng văn chiêu.Mặt Vương Quý bỗng đỏ lên.
Học nghiệp của gã kém cỏi nhất, ngay cả Thang Hoài cũng giỏi hơn gã.
Nếu như gã đi, chẳng phải là hạng chót, thế nhưng… mấy người bạn đều đi, gã cũng muốn đi nha!Lý Diên Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2515066/chuong-22.html