Vương Quý nhỏ giọng nói với Lý Diên Khánh:- Dường như quyển sách này đọc rất hay, chờ lát nữa chúng ta cũng đi mua một bản đi.Lý Diên Khánh liền gật đầu, hắn nhất định phải đi mua một bản, dường như bán được không tồi.Chờ khoảng nửa canh giờ, chân Lý Diên Khánh gần như đông cứng.
Một tiếng chuông vang lên, nghi thức khai mạc Hội Đồng Tử rốt cuộc bắt đầu.
Sư phụ tám học đường vây quanh ba quan viên nói cười đi ra từ trong đường, trong ba người Lý Diên Khánh chỉ biết một mình Học Chính Diêu Vạn Niên.Thang Hoài thấp giọng nói với mọi người:- Ở giữa là Lưu Tri Huyện, bên trái là Mã Huyện Thừa, bên phải là Học Chính.Ba người họ đúng là quan bình thẩm của Hội Đồng Tử lần này.Lưu Tri Huyện dung mạo rất bình thường, làn da tương đối trắng, chẳng qua khí chất không tồi, dáng người cao gầy, có vài phần tiên phong đạo cốt của người xuất gia.Trái lại dáng dấp Mã Huyện Thừa bên cạnh để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác, gương mặt kia còn dài hơn con lừa, đôi mắt trắng nhiều hơn đen, dường như một con nòng nọc đang di chuyển trong chén sứ trắng, đây chính là tứ bạch nhãn thường nói, lại gọi xà nhãn, từ bề ngoài có thể cảm giác được Huyện Thừa này không phải người lương thiện.Lúc này, Lý Diên Khánh bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, phụ thân không phải là thi thay cháu trai của Huyện Thừa mới xảy ra chuyện sao? Chẳng lẽ chính là Mã Huyện Thừa này? Mặc dù đó là chuyện cũ bốn năm trước, nhưng trực giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2515056/chuong-27.html