Vần dương là âm vận dương này, hai bài Giang Thành Tử của Tô Thức, như thập niên sinh tử lưỡng mang mang, dĩ cập lão phu liêu phát thiếu niên cuồng (mười năm xa cách thấy vô cùng, cùng với già này giở thói trẻ ngông cuồng),đều là vần dương, trước mắt Giang Thành Tử cũng là bài từ lưu hành nhất tại Đại Tống.Quan chủ thẩm chậm rãi nói:- Đề này không yêu cầu văn tài, chỉ cần cách vận hợp quy, ý cảnh theo đề, coi như đáp đúng.Ý của y là nói, chỉ cần phù hợp quy tắc cơ bản nhất, trình độ kém một chút cũng không sao.Nói rất đơn giản, nhưng thực tế rất khó, bởi vì bản thân bài từ đã có yêu cầu về số chữ và âm luật.Câu đầu tiên của Giang Thành Tử yêu cầu bảy chữ, âm luật là ‘Trung bằng trung trắc trắc bằng bằng’.
Đề mục của Diêu Đỉnh còn chỉ định phải lấy vần dương, ví dụ như Giang Thành Tử.
Mật Châu Xuất Liệp, câu đầu lão phu liêu phát thiếu niên cuồng, là Trung bằng trung trắc trắc bằng bằng, chữ cuồng cuối cùng dựa vào vần dương.Đương nhiên, sĩ tử bình thường sau mười năm học hành gian khổ cũng biết làm thơ, chỉ là trình độ cao thấp khác nhau.
Nhưng dù sao đây là tỷ thí đồng tử, muốn để thiếu niên mười hai mười ba tuổi điền từ, bình thường chỉ một số rất ít thần đồng mới làm được.Thời gian trôi qua từng chút, bốn thiếu niên còn đang đâu khổ suy nghĩ, viết viết xóa xóa.
Hà Chấn nóng vội đầu đổ mồ hôi.
Năm ngoái họ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2515046/chuong-32.html