…Lúc canh bốn ngày hôm sau, Lý Đại Khí liền lưu lại tờ giấy, dẫn lừa rời đi.
Chuyến này gã đi ít nhất bốn năm ngày mới có thể trở về.Qua không bao lâu, Lý Diên Khánh cũng rời giường, tính cách của hắn không nói là làm giống như Nhạc Phi, hắn nghĩ lại cho kỹ, nhưng nếu đưa ra quyết định, sẽ không để ý gì khác mà làm, hắn cũng quyết tâm luyện nhiều võ nghệ một chút, mặc dù không muốn theo binh nghiệp, nhưng lúc quân Kim đánh tới, hắn cũng có thể rút đao tự vệ.Lý Diên Khánh nhìn tờ giấy trên bàn, phụ thân nói đã bàn giao chuyện trẻ con trong thôn đi học cho Bảo Chính, để hắn không cần quan tâm, ăn cơm có thể tới nhà Hồ đại nương.
Phụ thân lưu lại hai quan tiền trong rương, để hắn đói bụng mua đồ ăn trên trấn.Lý Diên Khánh tới trong sân rửa mặt, liền tới sân sau.
Nói đến luyện võ, hắn vẫn không hiểu ra sao, không biết bắt đầu từ nơi nào.
Chẳng qua Lý Diên Khánh khẳng định hắn từng luyện tập võ nghệ, nếu không sẽ không thể giết con chó ngao kia một cách lưu loát như vậy, ném đá bách phát bách trúng, cho dù có thiên phú cũng cần có người dẫn dắt.Lý Diên Khánh nghĩ trong chốc lát, hắn quyết định vẫn bắt đầu từ ngồi trên giựa, chí ít luyện tốt trung bình tấn, hắn cưỡi lừa sẽ không thành vấn đề.Lý Diên Khánh vừa mới ngồi xuống, lại nghe nơi xa truyền đến tiếng la trầm thấp.
Hắn sửng sốt một chút, nhìn lại theo tiếng la, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2514593/chuong-52.html