Lý Diên Khánh nói rất có lý, Lý Văn Hữu nhất thời khó xử, y lo lắng Đại tổ không cao hứng.Lý Diên Khánh liền lấy thẻ đồng hạng nhất Đồng Tử Hội cho y:- Đặt nó lên bàn thờ, Đại tổ sẽ không trách tội Tộc trưởng.Lý Văn Hữu vui mừng, vẫn là Lý Diên Khánh nghĩ chu đáo, y vội vàng nhận thẻ đồng nói:- Theo ý ngươi, ngươi bái tế trong viện, đừng ra ngoài.- Tộc trưởng đi làm việc đi! Ta biết rồi.Lý Văn Hữu dặn dò hai câu liền vội vàng rời đi.
Lý Diên Khánh quay người lại đi ra ngoài sân, trong sân bái tế vẫn phải dập đầu, hắn mới không muốn! Vẫn là bên ngoài càng thêm tự do.Quan trọng hơn là, Lý Diên Khánh vội vã muốn về thôn, trên đường nhìn thấy hán tử kia khiến hắn không yên lòng, hắn nhất định phải chạy về nhắc nhở Hồ đại thúc một chút, hán tử kia không hề rời khỏi huyện Thang Âm.Đương! Trong từ đường vang lên một tiếng chuông, giờ Mão đã đến, nghi thức tế tổ bắt đầu rồi.
Lý Diên Khánh nhân cơ hội rời khỏi từ đường, nhanh chân chạy tới thôn Lý Văn.Lý Diên Khánh một hơi chạy tới cửa thôn, lúc này màu trắng bạc xuất hiện trên trời đông, sắc trời đã tảng sáng.
Vừa tới cửa thôn, đã thấy Hồ đại nương đỡ con dâu chậm rãi đi tới từng bước.
Trương thẩm khóc ướt đẫm toàn thân, thân thể lại yếu ớt, đi mấy bước liền ngồi xuống nôn mửa.Lý Diên Khánh giật mình trong lòng, vội vàng chạy tới hỏi:- Đại nương, xảy ra chuyện gì vậy?- Khánh nhi, Tiểu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2510226/chuong-59.html