Lý Văn Hữu suy nghĩ một chút rồi nói:- Như vậy đi! Chúng ta lấy một ngàn quan làm tiền gốc, ta bỏ ra tám trăm quan khác, ta chiếm năm thành định mức, Khánh nhi ba thành, Lý Đông Đông hai thành.Lý Diên Khánh suy nghĩ một chút nói:- Lý Đông Đông hai thành hơi ít một chút, không huy động được tính tích cực của hắn, ta sẽ nhường nửa thành cho hắn.- Ngươi không cần nhường!Lý Văn Hữu quả quyết nói:- Ta sẽ nhường một thành cho hắn, ta bốn thành, Khánh nhi ba thành, Lý Đông Đông ba thành, cứ quyết định như vậy.Dàn khung và cổ phần của thương hội mặc dù đã định rồi, nhưng còn rất nhiều chi tiết cần cân nhắc, ví dụ như quản lý tài vụ, vật tưu lưu thông, phạm vi kinh doanh, quyền hạn cung tiêu các loại, những thứ này từ xưa tới nay đều là một mạch tương thừa, chính là cách nói khác biệt.Nhất là trong này còn dính tới nhạc phụ của Lý Đông Đông.
Lý Đông Đông dự định mượn nhờ phương pháp làm ăn của nhạc phụ hắn, như vậy nhạc phụ hắn sẽ tính toán lợi ích trong này thế nào?Lý Văn Hữu là người cực kỳ khôn khéo, y làm sao có thể để tiền của mình và Lý Diên Khánh trôi theo dòng nước, có một số việc y nhất định phải xác thực rõ ràng với Lý Đông Đông, không thể có chỗ mập mờ.Vào lúc buổi tối y liền phái người đi báo tin cho Lý Đông Đông, để ngày thứ hai Lý Đông Đông tới gặp y.Chẳng quá có một số việc, Lý Văn Hữu lại cố tình không để ý tới đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/han-mon-kieu-si/2510210/chuong-67.html